•·.·´¯`·.·• ( Crazy Night - Fan Angel Ran ) •·.·´¯`·.·•
Chào mừng bạn đến với Crazy Night - Fan Angel Ran
Hãy cùng thỏa mình đến với chúng tôi và nổi loạn theo phong cách của bạn =))
•·.·´¯`·.·• ( Crazy Night - Fan Angel Ran ) •·.·´¯`·.·•
Chào mừng bạn đến với Crazy Night - Fan Angel Ran
Hãy cùng thỏa mình đến với chúng tôi và nổi loạn theo phong cách của bạn =))


Một thế giới không có bất cứ khoảng cách dành cho fan's Ran . Tham gia để góp vui cho Crazy Night
 
Trang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

|

[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Thu Jun 28, 2012 8:24 pm
Amura_Rinko

Administrators
Amura_Rinko
Administrators

http://crazy-night.forum-pro.net
Tổng số bài gửi : 787
Xu : 1637
Điểm : 37
Chòm sao : Cancer
Giới tính : Nữ Birthday : 12/07/1999
Đến từ : Thế giới của sự vô thức

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 787
Xu : 1637
Điểm : 37
Chòm sao : Cancer
Giới tính : Nữ
Birthday : 12/07/1999
Đến từ : Thế giới của sự vô thức
Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: [ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La



Một fic rất hay và cũng được không ít người biết đến ! Không coi thì uổng lắm nhé [ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  29

*****

Author: Cong chua ran mori ( Thập Nhất Quỷ )

Archieve: http://angel-ran-mori.forumvi.com/

Disclaimer: Tất cả thuộc về bác G_A

Rating: K

Category
: cổ trang, tình cảm, kinh dị

Status: on-going (tốc độ...rùa chạy )

Summary:

Địa ngục…nơi dập tắt mọi hi vọng của sự sống

Địa ngục…nơi dừng chân cuối cùng của một kiếp người

Địa ngục…nơi hoang vu u ám luôn ngập tràn những tiếng kêu la thống khổ hòa cùng mùi máu

Nhưng…Địa ngục…lại chính là nơi giải thoát cho số phận của linh hồn ấy…linh hồn…của một thiên thần

Character: Tớ chỉ giới thiệu về 3 nhân vật chính thôi (Các nhân vật còn lại sẽ up theo từng chap )

Thiên giới

[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  Me1bbb9nhc3a2n3

Âm giới

[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  25a32b1cc6d37cacee2c5e9

Boss – diêm đế

[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  L81x

Coolguy - hắc thiên sứ

Hạ giới (hiện thân của 3 nhân vật chính khi ở trần gian)

[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  13114078781921096570574

Ran Mori - hiện thân của Angel

[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  Anh2hienvientinh

Hakuba Saguru

[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  13114098989745085557457

Shinichi Kudo

*********

Văn án

Chàng…diêm đế bạo tàn khát máu

Nàng…thiên thần trong sáng soi rọi tâm hồn bao phủ bởi màu đen của địa ngục

Chàng…sát thủ lãnh khốc vô tình

Nàng…nữ tử nhân hậu lần đầu tiên mang đến tình yêu cho trái tim băng giá


Ba con người…ba tính cách…ba số phận…nối kết với nhau bằng một sợi chỉ đỏ vô hình

Và nàng…không thể có sự lựa chọn…ngoài việc cắt đứt sợi chỉ ấy

Để tất cả…được sống…và được quên


Trong tiếng khóc ai oán vì số phận oan nghiệt…

Những giọt chất lỏng đỏ từ từ rơi xuống…

Hòa với dòng chảy trong veo trên gương mặt thiên thần…

Là máu…hay là nước mắt...

Có lẽ...đó là huyết lệ...



Giọt lệ đỏ đến từ địa ngục

Và đó...cũng là tình sử vẽ nên bức tranh truyền thuyết

[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  Httpimgload1

Tài sản
CLick Vào Xem Tài Sản Của Amura_Rinko





Thu Jun 28, 2012 8:26 pm
Amura_Rinko

Administrators
Amura_Rinko
Administrators

http://crazy-night.forum-pro.net
Tổng số bài gửi : 787
Xu : 1637
Điểm : 37
Chòm sao : Cancer
Giới tính : Nữ Birthday : 12/07/1999
Đến từ : Thế giới của sự vô thức

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 787
Xu : 1637
Điểm : 37
Chòm sao : Cancer
Giới tính : Nữ
Birthday : 12/07/1999
Đến từ : Thế giới của sự vô thức
Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La



Chap 1 : Linh hồn Angel

[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  767b8b02ga636ccee013d69

Cạch...Cánh
cửa vấy máu đột ngột bật mở trước cái nhìn ngạc nhiên của nữ tử trong
căn phòng tra tấn. Cố gắng ngước nhẹ khuôn mặt đầy những vết xước còn
đang rỉ máu, ánh mắt vô hồn khẽ đảo quanh bốn bức tường trống trải. Nàng
im lặng...im lặng...để rồi chờ đợi một tràng cười mỉa mai từ người đàn
bà rắn độc ấy...phu nhân diêm la đại tướng quân...Vermouth

- Là ngươi? – Nàng vẫn lạnh giọng cất tiếng hỏi, dù trong lòng đã biết rất rõ câu trả lời

-
Ha ha ha...- Và đúng như dự đoán, điệu cười quen thuộc tới khó ưa ấy
lại vang lên – Tới nước này mà ngươi vẫn có thể ăn nói với ta như vậy
sao? Hãy thử nhìn lại bộ dạng của mình xem, thật đáng mất mặt cho thiên
giới...

Nàng im lặng không đáp lại, bởi hơn ai hết, nàng hiểu rõ
hoàn cảnh của mình lúc này. Tay chân bị treo lên giá tra tấn được cố
định bởi hàng vạn chiếc đinh tẩm độc, bộ thanh y
rách tả tơi với
những làn roi thấm đẫm máu, đôi cánh trắng tinh khiết giờ cũng đã bị vấy
bẩn bởi thứ chất lỏng li ti đang nhỏ giọt. Nàng không còn là thiên thần
nữa, nàng không còn là Angel vui vẻ, hồn nhiên nữa, nàng là tử tù...một
tử tù trong diêm lao đang đếm ngược từng phút từng giây chờ tới ngày
hành quyết...mạng sống của nàng...không do nàng nắm lấy...hay nói đúng
hơn là không thể...không bao giờ

- Tất cả những điều đó – nàng thầm thì, đôi môi vô cảm khẽ nhếch lên – đâu còn nghĩa lí gì nữa chứ???

-
Đối với một người sắp bị đem đi hành hình như ngươi? – ánh mắt xanh lơ
liếc ngang đầy vẻ giễu cợt - chỉ vì ba cái thứ gọi là tình yêu vớ vẩn

-
Im đi - mặc cho cơ thể đang bị quấn chặt bởi những vòng sắt lạnh lẽo,
đôi cánh trắng vẫn không ngừng đập mạnh, hồ như muốn phá tan cả cái diêm
lao đáng nguyền rủa này – ngươi thì hiểu gì chứ? Huynh ấy nhất định sẽ
đến cứu ta, nhất định thế...

- Thông minh lắm - hắc y nữ tử tên
Vermouth bật cười, nhẹ nhàng tiến lại gần khuôn mặt xinh đẹp bị hủy hoại
không chút lưu tình, đưa tay vuốt nhẹ những chiếc lông vấy máu trên đôi
cánh ngọc ngà – Đúng là hắn đã đến cứu ngươi

- Vậy thì tại sao...

-
Nhưng nơi hắn đến - những ngón tay thon dài chợt co lại, giựt lấy một
chiếc lông tơ mượt mà, đưa lên môi thổi nhẹ, thanh âm ma quái từ từ đọng
lại trên khuôn miệng phả ra mùi máu - Lại là trần gian...

- Cái gì ? – đôi mắt đẫm nước giật mình mở to, để lộ sắc tím hằn sâu từng từ sửng sốt

-
Vì tên ngốc đó tưởng rằng ngươi đã bị đày xuống hạ giới - những tiếng
thì thầm cay đắng tiếp tục rót vào tâm hồn tuyệt vọng của nàng thiên
thần nhỏ bé - Hắn không thể ngờ đến cuộc hành hình diễn ra vào giờ ngọ
ngày mai

- Ngươi đến đây chỉ để nói cho ta biết những điều này
sao? - nuốt ngược những giọt nước mắt đau đớn vào lòng, nữ tử tóc đen
lạnh giọng hỏi

- Dĩ nhiên là không – ánh mắt xanh lơ sắc xảo khẽ nhắm lại – Vì ta đến...là để cứu ngươi

- Cứu ta ư? – đôi môi ứa máu bật cười nhạt nhẽo – Chơi đùa trên nỗi đau của người khác hẳn là sở thích của ngươi nhỉ?

-
Ngươi thấy ta giống người biết nói đùa lắm sao? – tấm hắc y lướt ngang
qua gương mặt trầy trụa, nâng nhẹ chiếc cằm nhỏ bé, phả vào đó hơi thở
của sự chết chóc – Hãy nhớ...đây là cơ hội cuối cùng.

- Thực sự...ngươi có thể giúp ta? – đôi cánh trắng ngừng đập, nhường chỗ cho lời nói đầy vẻ hoài nghi

-
Đưa ngươi ra khỏi đây và tới hạ giới – mái tóc vàng nhạt ánh lên dưới
những tia nắng lạnh đến thấu xương của địa ngục – Nhưng đó...chỉ là linh
hồn mà thôi

- Nói vậy...thân xác này...

- Đúng thế...nó vẫn sẽ ở lại và vĩnh viễn không thể hồi sinh

Sự
im lặng lại một lần nữa nuốt gọn lấy thân ảnh nhỏ bé không chút sức
sống, mái tóc đen rũ xuống, bết lại trên khuôn mặt thiên thần với đôi
mắt tím đong đầy sự đợi chờ...

Nàng đã đợi...Phải, nàng đã từng
chờ đợi, nhưng sự chờ đợi đó liệu có thực sự xứng đáng? Có đáng không
khi mang cả trái tim trao lại cho hắn, một con người chỉ biết dong duổi
nơi chiến loạn xa xôi? Có đáng không khi mang cả tâm hồn đầy những vết
hằn đau đớn vì quá khứ trao lại cho hắn, một con người chỉ biết bỏ lại
tình yêu với hai chữ đợi chờ?

Con người ấy, con người ngốc
nghếch ấy, con người vô tình ấy thậm chí còn không biết nàng vì hắn mà
phải chịu hi sinh, vì hắn mà phải chịu những cái nhìn khinh bỉ vì vi
phạm thiên quy, vì hắn mà phải chịu giam cầm trong diêm lao tối tăm,
lạnh lẽo với những đòn roi tàn nhẫn đến chết đi sống lại, vì hắn mà chỉ
vài canh giờ nữa thôi, rất có thể nàng sẽ không còn tồn tại trên cõi đời
này nữa, thậm chí...ngay cả linh hồn cũng sẽ không thể đầu thai.

Nhưng
tại sao? Tại sao nàng lại yêu con người ấy? Yêu con người ngốc nghếch
luôn tìm mọi cách để nàng quên đi quá khứ đau buồn? Yêu con người lạnh
lùng, tàn khốc nhưng mang một trái tim ấm áp, biết yêu thương? Yêu con
người có thể cướp đi mạng sống của một tên ác bá nhưng lại liều mình cứu
thoát một đứa trẻ khỏi cái chết đang gần kề. Nàng yêu hắn...yêu tất cả
mọi thứ thuộc về hắn...dù cả thế gian này căm ghét hắn thì nàng vẫn sẽ
mãi yêu, vẫn sẽ mãi chấp nhận hi sinh.

- Được...ta đồng ý...

Thanh
âm cương quyết vang lên làm Vermouth thoáng chút giật mình, khẽ nở một
nụ cười lặng lẽ, hắc y nữ tử hít một hơi thật sâu, khí vận đan điền, nội
công phát tác tỏa ra luông ánh sáng kì ảo, nóng rát tựa hồ thiêu đốt
tất cả mọi thứ. Trường kiếm đeo ngang hông được rút ra, theo gió xoáy
vào không khí một lực đẩy mạnh đến tê dại....

Á.......Á.......Á!!!!!!!!!!!

Chẳng còn thấy gì ngoài tiếng thét đau đớn thống khổ…

Chẳng còn thấy gì ngoài những giọt máu đỏ tươi cứ thế nhỏ xuống nền nhà rắc đầy xương trắng…

Và…Chẳng còn thấy gì ngoài hình ảnh một linh hồn đang rời khỏi thân xác…

Cứ thế…ngày một cách xa…

Hết chap 1

Tài sản
CLick Vào Xem Tài Sản Của Amura_Rinko





Fri Jun 29, 2012 8:04 am
shin_ran_726

Moderators
shin_ran_726
Moderators

Tổng số bài gửi : 1134
Xu : 1970
Điểm : 46
Chòm sao : Cancer
Giới tính : Nữ Birthday : 10/07/2000
Đến từ : Thế giới Trinh Thám

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 1134
Xu : 1970
Điểm : 46
Chòm sao : Cancer
Giới tính : Nữ
Birthday : 10/07/2000
Đến từ : Thế giới Trinh Thám
Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La



em vote + cho chị nè!!! Nhanh post chap mới nghen chị!!!! Mà đây là fic Shinran hay Hak-Ran zậy chị ???Mong là fic Shinran!!!!

Tài sản
CLick Vào Xem Tài Sản Của shin_ran_726





Tue Jul 03, 2012 4:12 pm
Amura_Rinko

Administrators
Amura_Rinko
Administrators

http://crazy-night.forum-pro.net
Tổng số bài gửi : 787
Xu : 1637
Điểm : 37
Chòm sao : Cancer
Giới tính : Nữ Birthday : 12/07/1999
Đến từ : Thế giới của sự vô thức

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 787
Xu : 1637
Điểm : 37
Chòm sao : Cancer
Giới tính : Nữ
Birthday : 12/07/1999
Đến từ : Thế giới của sự vô thức
Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La



Chap 2 : Thoát khỏi diêm la
[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  L181

Vodka - Phó soái diêm la cấm vệ quân

Soạt..

Trường kiếm băng hãn một lần nữa
lại vung lên, tách rời đôi cánh của thân ảnh đang lơ lửng khỏi cơ thể
mỏng manh như lớp sương mờ. Từng chiếc lông nhẹ nhàng rơi, đáp xuống mái
tóc đen dài rồi tan biến tựa những giọt nước vô hình

- Ngươi còn
không mau đi ? - nữ nhân tóc vàng liếc ánh mắt vô tình về phía linh hồn
cô độc - Sớm muộn gì bọn lính cũng sẽ kéo đến ngay thôi

- Nhưng...ngươi làm vậy là rất nguy hiểm – linh hồn trong suốt kia lưỡng lự cất tiếng - Nếu để hắn phát hiện thì...

Rầm...

Cánh
cửa nhà lao đột ngột đổ sập, hàng chục tên quỷ gươm đao sáng loáng hùng
hổ lao vào căn phòng sực nức mùi máu tanh, hằm hè gằn giọng


[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  Toipham17250x170

Diêm lao quân

- Có chuyện gì xảy ra ở đây vậy ?

- Không
ổn rồi - hắc y nữ tử thấy tình thế nguy cấp liền tung ra ám khí, chẳng
mấy chốc, cả căn phòng đã bị bao phủ bởi lớp khói đen dày, lũ quỷ đói ho
sặc sụa, phun ra mấy tiếng chửi rủa rồi lập tức lùi lại – Ngươi hãy mau
rời khỏi đây trước khi mọi việc trở nên quá muộn

- Ta chỉ đi khi được nghe giải thích, cái ta cần là một câu trả lời chứ không phải là sự giúp đỡ không rõ nguyên nhân

Vermouth
sững người trước ánh mắt cương quyết đầy thuyết phục. Quay sang lũ
satan đang cố gắng vượt qua bức tường khói dày đặc, rồi lại ngước lên
phía linh hồn bướng bỉnh đang giữ chặt hai tay cầm máu sau nhát chém
tước đi đôi cánh trắng, hắc y nữ tử khẽ nhắm chặt đôi mắt xanh lơ, vận
ngược nội công từ đan điền lên cánh tay cầm kiếm, tận dụng nốt chút sức
lực cuối cùng đẩy linh hồn của nàng thiên thần cứng đầu thoát ra khỏi
vòng phong ấn âm giới, hướng thẳng tới trần gian

[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  13023468092011040409453

Vừa kịp lúc làn khói đen mới tan hết vào không
gian u uất, đám lâu la lập tức lao vào, sát khí đằng đằng như muốn ăn
tươi nuốt sống mọi thứ cản đường. Chưa kịp hả hê vì vượt qua đống xương
trắng hỗn độn trên sàn nhà, cảnh tượng kinh hoàng ngay trước mắt không
thể làm chúng không khỏi run sợ.

Trên chiếc giá tra tấn, thân ảnh
một nữ nhân đầu tóc rũ rượi, miệng thổ ra huyết, nhãn quang trợn trừng
nhìn thẳng vào chúng như thốt lên từng từ ai oán. Từng giọt máu chảy
dài từ bụng tới đôi chân trần, nhỏ xuống nền đất, nhuộm đỏ những chiếc
lông vũ mềm mại từ từ rơi.

- Đó...đó chẳng phải...- lũ quỷ một sừng dáo dác nhìn nhau, run rẩy phát ra từng từ gai góc - Cầu...cầu hồn kiếm

Hắc
y nữ tử đứng nghe bọn chúng kháo nhau, mỉm cười lạnh lẽo, một tay rút
nhanh trường kiếm đang cắm sâu vào ổ bụng sau tấm thanh y đẫm máu, đưa
lên cánh mũi, tay kia nhẹ nhàng miết trên khối kim loại sắc bén cùng nụ
cười tàn nhẫn

- Máu của thiên thần...quả là rất thơm


lâu la nhăn nhó nhìn nhau, mặt cắt không còn một giọt máu, chẳng ai bảo
ai, tất cả đều đồng loạt lùi lại, bởi ít nhất chúng vẫn còn muốn đảm bảo
cho sự gắn liền giữa đầu và cổ

- Vodka...- nữ nhân xinh đẹp vung nhẹ thanh kiếm, máu bắn ra dính đầy lên khuôn mặt kinh hãi của lũ tay sai hần cận

- Phu nhân có gì sai bảo ? – một thân ảnh anh tuấn tiến lên, quỳ sụp dưới đôi chân ngọc ngà

- Hãy chuyển lời tới Diêm đế, rằng Vermouth này đã kết liễu tử tù Angel

- Thưa phu nhân...Tại sao người không nói điều này với đại tướng quân mà lại...

- Câm miệng...- tà hắc y tung bay trong thứ ánh sáng mập mờ - Đừng để ta phải đụng tới cầu hồn kiếm thêm một lần nào nữa

Không
gian bỗng trở nên yên tĩnh đến rợn người, không một lời nói, không một
hành động, chỉ nghe tiếng gió gào thét mang theo hơi máu tanh nồng vào
căn phòng hiu hắt.

Nhưng đó...liệu thực sự có phải là tiếng gió
khi mà nơi nó cuốn đi lại là chốn địa ngục hoang tàn đổ nát. E rằng
không phải...bởi đó không chỉ đơn giản là những tiếng kêu than ai oán,
thê lương vọng ra từ diêm môn pháp trưòng hay hay tra khảo thương huyết
mà còn là lời nói tuyệt vọng của những linh hồn trước ngưõng cửa cái
chết...một cái chết thực sự...mãi mãi...không thể đầu thai

- Tiểu
nhân xin tuân lệnh - hắc y nam tử cúi đầu phục tùng trước cái nhìn băng
lãnh, sắc bén tựa cầu hồn kiếm của nữ nhân quyền quý – Thưa phu nhân

Vermouth
nhếch môi, một nụ cười hài lòng khẽ hiện lên gương mặt xinh đẹp nhưng
vô cảm, nguớc ánh mắt xanh lơ băng lãnh lên bầu trời xám xịt bao phủ bởi
một màu đen chết chóc, hăc y nữ tử bất giác buột miệng

- Ngươi hỏi vì sao ta cứu ngươi ???
Đơn giản vì ngươi là một thiên thần

- Ngươi hỏi vì sao ta để ngươi đi tìm hắn ???
Đơn giản vì hắn là người ngươi yêu

- Ngươi hỏi vì sao ta biết cứu ngươi là nguy hiểm mà vẫn không dừng lại ???
Đơn giản vì người duy nhất có thể tước đi mạng sống của ta đã yêu ngươi mất rồi

Và hắn...chắc chắn sẽ không bao giờ để ngươi phải chết
Vì nếu ngươi chết...trái tim hắn...chắc chắn sẽ chết theo


Trong cái im lặng của địa ngục, ta nghe đâu tiếng thì thào của gió
Coolguy...một tình yêu khờ dại
Boss...một tình yêu ngu ngốc

Trong cái rùng rợn của địa ngục, ta nghe đâu hơi máu bốc lên tanh nồng
Coolguy...hắc thiên sứ lạnh lùng
Boss...diêm đế lãnh khốc bạo tàn

Trong cái đẹp đẽ của địa ngục, ta nghe đâu những tiếng đập của hai trái tim cùng một đích đến
Coolguy...vì nàng, hắn có thể hi sinh cả mạng sống
Boss...vì nàng, hắn có thể biến dương gian trở thành một bể máu

Trong
tiếng cười hoang dại của chủ nhân Cầu hồn kiếm, câu chuyện bây giờ mới
thực sự bắt đầu, một câu chuyện đầy máu và nước mắt, mà hồi kết...là một
điều không ai có thể biết trước...kể cả author


Hết chap 2

Tài sản
CLick Vào Xem Tài Sản Của Amura_Rinko





Tue Jul 03, 2012 4:22 pm
Amura_Rinko

Administrators
Amura_Rinko
Administrators

http://crazy-night.forum-pro.net
Tổng số bài gửi : 787
Xu : 1637
Điểm : 37
Chòm sao : Cancer
Giới tính : Nữ Birthday : 12/07/1999
Đến từ : Thế giới của sự vô thức

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 787
Xu : 1637
Điểm : 37
Chòm sao : Cancer
Giới tính : Nữ
Birthday : 12/07/1999
Đến từ : Thế giới của sự vô thức
Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La




Chap 3 : Bí mật gia tộc Mori


[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  16132195180092108164119


Kisaki Eri – tâm tiêu thập truyền nhân
(truyền nhân đời thứ mười của ngọc tâm tiêu)




Keng…keng…

Tiếng
binh khí chạm nhau tạo nên một thứ âm thanh sắc lạnh, xuyên thủng màn
đêm yên tĩnh của không gian tưởng chừng rất thanh bình. Từng cơn gió
lạnh giá thì thầm với cây cỏ, như chơi tiếp bản hòa tấu man rợ trong ánh
nhìn lãnh khốc bạo tàn. Một bản nhạc…mà trong đó…máu và nước mắt…là
những nốt trầm dịu êm…

................................
.......................
...............

- Ran nhi…Mau tỉnh lại đi…Ran nhi…

Ai ? Là ai đang nói ? Là ai...

- Ran nhi...con phải nghe lời phụ thân...Con phải sống...nhất định phải sống...Con có nghe không? Ran nhi...

Phụ thân ư? Ai? Ai là phụ thân của ta...

- Ran nhi...xin con hãy giúp ta...

Không...ngươi lầm rồi. Ta không phải Ran nhi của ngươi. Angel...đó mới là tên ta

- Ran nhi...Ngọc tâm tiêu xin giao lại cho con...Mối thù gia tộc xem như kiếp này ta nợ con

Ngươi...Ngươi đang nói gì vậy ? Ngọc tâm tiêu ? Thù gia tộc ? Sao...Sao ta không hiểu gì hết ?

-
Đây vốn dĩ là bí mật lớn của dòng tộc Mori, một bí mật khủng khiếp mà
ta và mẫu thân con trước giờ luôn giấu kín vì lo ngại nếu con biết được e
rằng sẽ nguy hiểm tới tính mạng. Cư nhiên ta đã từng nghĩ sẽ giữ mồm
giữ miệng và mang theo cái bí mật ấy xuống địa ngục khi nhắm mắt xuôi
tay, nhưng giờ đây ta cho rằng con nên biết tất cả

Bí mật gia tộc Mori? Sao lại...Vì cớ gì mà ta phải nghe chứ?

-
Mẫu thân con, Kisaki Eri vốn là truyền nhân đời thứ mười của ngọc tâm
tiêu, một trong ngũ đại ác khí danh tiếng lấy lừng thiên hạ, năm thứ vũ
khí mà không một võ nhân nào, không một môn phái nào không thèm muốn.
Sau một thời gian dài làm mưa làm gió trên giới giang hồ, vì chán ghét
cảnh chém giết máu me lại muốn tu tâm dưỡng tính ở nơi núi rừng khoáng
đạt, mẫu thân con đã tìm đến sơn cốc này. Cũng tại nơi đây, ta và Eri đã
gặp nhau rồi kết nghĩa phu thê, sau đó sinh ra tiểu ái nữ là con. Vì lo
sợ giới võ lâm ham quyền đoạt vị sẽ tìm đến tàn sát, vừa là để độc
chiếm báu vật, mặt khác lại muốn báo thù cho anh em huynh đệ đã từng
vong mạng dưới âm thanh réo rắt của ngọc tâm tiêu, mẫu thân con đã bắt
ta lập tế đàn thề nguyền sẽ giữ kín bí mật này đến hết đời

Phu nhân ngươi đã bắt giữ bí mật...Vậy hà cớ gì ngươi lại kể với ta?

-
Nhưng duyên số thật khó chiều lòng hiền nhân, lão thiên gia một lần nữa
lại đang tâm phá nát ước nguyện cuối cùng của Eri, đó là muốn con sau
này khôn lớn sẽ không dặt chân vào giang hồ hiểm ác. Vậy mà hôm nay,
trong đêm khuya thanh vắng, hàng trăm hắc y nam tử đột ngột phá sập cánh
cổng sơn cốc, lao vào chém giết chém giết hầu cận, gia nhân không chút
lưu tình, ta và mẫu thân con tuy đã biết sớm muộn gì việc này cũng xảy
ra nhưng lại không thể ngờ tới sự xuất hiện của người đó. Nổi tiếng với
danh hiệu đại cao thủ võ lâm, hắn nhanh chóng hạ gục hơn 500 quân sĩ bảo
vệ sơn cốc, mẫu thân con vốn cũng là Tuyệt tiêu nữ quái trên giang hồ,
võ công không thể xếp vào hạng tầm thường nên đành lao ra ứng chiến.
Nhưng do lâu ngày không tập luyện, lại thêm việc sử dụng nội công quá
sức...Eri, trong lúc cố gắng thổi nốt những giai điệu cuối cùng của điệp
khúc tán hồn thì đã vong mạng. Về phần ta, do quá căm tức trước cái
chết của phu nhân nên không suy nghĩ, liền rút nhanh trường kiếm ra tấn
công kẻ thù và cái giá mà ta phải gánh chịu là đây

Sơn cốc đang bị tấn công ư? Thảo nào ta nghe văng vẳng tiếng binh đao...

-
Ran nhi...nghe ta nói...con phải nhớ kĩ cái tên này...suốt đời không
được phép quên. Tên của kẻ đã hại chết mẫu thân con, tên của kẻ đã đang
tâm cướp đi sinh mạng bao linh hồn vô tội, tên của kẻ đã khiến sơn cốc
này ngập trong bể máu...Tên của hắn...

Không...không
thể nào. Tại sao ta lại phải đi tìm hắn để trả thù cho những người không
quen không biết như các ngươi trong khi người ta cần tìm giờ đây là
huynh ấy?

- Hắn...Vô âm

Vô âm? Sát
thủ lãnh khốc vô tình nổi tiếng trên giang hồ đó sao? Ở thiên giới...ta
cũng đã từng nghe danh. Nhưng không ngờ lại có duyên nơi trần thế...


-
Ran nhi...Thứ này giao lại cho con. Hãy nhớ...con là Ran Mori, truyền
nhân đời thứ mười một của ngọc tâm tiêu, người nối dõi duy nhất của gia
tộc...Đừng bao giờ quên...

Khoan...ngươi khoan đi đã. Ta còn rất nhiều điều muốn hỏi...không được...ngươi đừng đi.

- Không được
- Tiếng thét ai oán vanh lên giữa không gian ngập tràn vị máu tanh nồng
nặc, bàn tay nhỏ bé run rẩy nắm chặt lại, mồ hôi ướt đẫm bết lại trên
gương mặt hoàn mĩ không một khiếm khuyết, vẻ hoảng sợ hiện rõ trong đáy
mắt tím biếc dịu dàng.

Là mơ...chỉ là mơ thôi...

Phải...chỉ là một giấc mơ mà thôi...

......................................
..........................
...............

Keng...keng...

Tiếng
binh khí vẫn vang lên đều đặn, lạnh lùng mà khô khốc, mang theo hơi thở
băng lãnh, tàn độc sau những trường kiếm lóe sáng dưới ánh trăng vàng.
Bên ngoài, chỉ có duy nhất một nam nhân đeo mặt nạ bị bao vây giữa đám
binh sĩ đang run lên cầm cập. Nụ cười chết chóc vang lên, rít dài trong
không gian lạnh lẽo, xuyên thẳng qua đống xương cốt rã rời, đóng băng
chúng lại với cái nhìn sắc bén, ma mị.

- Vô âm, hôm nay là ngày tàn của ngươi – thanh âm yếu ớt gắng gượng vang lên, xen lẫn ngạo nghễ và sợ sệt

-
Chỉ bằng các ngươi? – nam nhân khẽ nhếch nhẹ đôi môi tạo thành một nụ
cười nửa miệng kiêu hãnh, ánh mắt xanh dương sau lớp mặt nạ lấp lánh sự
thèm khát tột độ

Kiếm quang từ bốn phía nhắm thẳng bạch y nam tử
mà hướng tới. Nam nhân đeo mặt nạ phi thân lên, rút ra thanh trường kiếm
xông thẳng vào đám binh sĩ nhốn nháo. Mâu quang tràn ngập, tiếng thét
khắp nơi, gió kẽ rít lên từng cơn từng cơn một mang theo vị tanh của
máu. Trên mặt đất lúc này thi thể ngổn ngang, nát nhão, tứ chi rời rạc.

Không
gian một lần nữa lại chìm trong im lặng, cho tới khi tiếng nói lạnh lẽo
ấy vang lên, phảng phất trong cái hơi tanh nồng, nụ cười hoang dại phản
chiếu dưới ánh sáng bàng bạc vẽ nên một bức tranh kinh hoàng

- Mùi máu...thật là thơm...



Hết chap 3

Tài sản
CLick Vào Xem Tài Sản Của Amura_Rinko





Tue Jul 03, 2012 4:23 pm
Amura_Rinko

Administrators
Amura_Rinko
Administrators

http://crazy-night.forum-pro.net
Tổng số bài gửi : 787
Xu : 1637
Điểm : 37
Chòm sao : Cancer
Giới tính : Nữ Birthday : 12/07/1999
Đến từ : Thế giới của sự vô thức

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 787
Xu : 1637
Điểm : 37
Chòm sao : Cancer
Giới tính : Nữ
Birthday : 12/07/1999
Đến từ : Thế giới của sự vô thức
Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La



Chap 4 : Đại họa giáng xuống
Angel
mở mắt, khẽ nheo nheo đôi chân mày thanh tú, dần làm quen với bóng tối
trong căn phòng chỉ toàn một màu đen. Chống hai tay xuống sàn nhà lạnh
lẽo, cảm giác rờn rợn chợt chạy dọc sống lưng khi đôi bàn tay thon thả
ấy chạm vào thứ chất lỏng nhớp nháp vương vãi khắp nơi. Angel rùng mình
nghĩ tới những ngày bị giam cầm trong diêm lao, nơi đó cũng giống như
nơi này vậy, cũng bị bao trùm bởi bóng tối âm u, cũng bị nhấn chìm trong
vị máu tanh nồng nặc. Nhưng rồi nàng chợt nhận ra, địa ngục vẫn chưa
phải nơi đáng sợ nhất, bởi nơi đây…còn đáng sợ hơn rất…rất nhiều



[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  1312nhahoang2


Cảnh
tượng kinh hoàng ngay trước mắt làm Angel gần như ngừng thở, trong khắp
căn phòng rộng lớn, không nơi nào là không có máu. Máu chảy lênh láng
khắp sàn nhà, máu bắn tứ tung lên tràng kỉ, máu vương vãi trên các món
đồ cổ chỉ còn là những mảnh sứ tan tành, máu thấm ướt đẫm y phục trên
người nàng, nhuộm đỏ cả những tấm vải mềm mại nhất.


Tong…tong…


Từng
giọt nước nhỏ từ đâu rơi xuống, khẽ đáp lên vầng trán cao với những lọn
tóc đen lòa xòa. Angel đưa tay lên quệt đi thì cả kinh vội ngước ánh
mắt tím biếc lên trần nhà, khi nhận ra sắc đỏ của máu trong những giọt
nước tưởng như vô tình đọng lại. Và rồi…một cảnh tượng man rợ nữa đập
vào tâm trí rối bời vì hoảng loạn, nàng đứng trân trân không cử động,
chân tay tưởng chừng hóa đá trước một thân ảnh đâng đung đưa lơ lửng
trên trần nhà. Không…không chỉ một, mà có cả hàng chục thân ảnh khác
cũng đang cùng chung số phận bi đát ấy. Ghê rợn ở chỗ, tất cả đều bị
treo lên cao mà tuyệt nhiên không hề thấy một sợi dây nào trên cổ, chỉ
có hai lỗ thủng to ngang cỡ một thanh kiếm xuyên thẳng qua đầu, và những
sợi thừng bện chặt đựoc luồn qua hai lỗ thủng ấy, buộc thật chặt vào
thanh chắn ngang trên trần nhà, thứ chất rắn trăng trắng từ óc trào ra,
theo máu chảy xuống cơ thể tứ chi rời rạc, nát bấy nằm la liệt dưới sàn.



[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  1293528573anhmanoitieng

Angel
kinh hãi lùi lại, cố gắng tránh xa những vũng máu đọng nhầy nhụa
thì…Bộp…xem ra nàng đã đụng phải thứ gì nữa rồi. Angel nuốt nước bọt,
cắn môi nhìn xuống. Dưới ánh sáng mờ nhạt hắt qua khe cửa, hình ảnh một
cánh tay nhuốm máu từ từ hiện ra, và rồi 2, 3, 4…thậm chí đến hàng trăm
các bộ phận các bộ phận trên cơ thể đều phơi bày trước con mắt sửng sốt
tới tột độ. Từ tay, chân tới tai, mắt, rồi cả tim, gan, phổi…tất cả…đều
nhuộm một màu máu. Bất giác, Angel giật mình nhìn lên các thân ảnh lơ
lửng và chợt nhận ra, tất cả bọn họ, không ai còn đầy đủ tứ chi.

- Nơi đây còn kinh khủng hơn cả địa ngục – thanh âm yếu ớt khẽ vọng ra từ đôi môi tái nhợt - Thủ pháp ra tay thật quá tàn nhẫn

- Ran nhi…Ran nhi…- giọng nói quen thuộc trong giấc mơ khi nãy lại vang lên - Ngọc tâm tiêu…

- Ngọc tâm tiêu? – Angel như sực tỉnh - Chẳng lẽ…

Lần
theo tiếng gọi ái nữ đầy ai oán, Angel từ từ tiến từng bước, từng bước
một, cố không để đôi chân trần chạm vào bất cứ vật gì. Nàng sợ, thật sự
cảm thấy rất sợ, ngay bây giờ, ngay lúc này đây, nàng chỉ muốn hét lên
thật to, chỉ muốn gọi tên hắn, chỉ muốn hắn ở bên. Nàng sẽ dựa vào bờ
vai hắn, nàng sẽ khóc như một đứa trẻ, nàng sẽ ôm chặt hắn và không bay
giờ buông tay. Hắn sẽ im lặng nghe nàng khóc, hắn sẽ lau đi những giọt
nước mắt trên gương mặt thiên thần của nàng và thủ thỉ câu nói quen
thuộc: “Đồ ngốc”

Đây không phải là lần đầu tiên nàng thấy xác
chết, vì hắn là một hắc thiên sứ nên giết người là điều khó tránh khỏi,
nhưng đây lại là lần đầu tiên nàng đứng cạnh xác chết mà không có hắn ở
bên. Mỗi lần chứng kiến hắn vung kiếm kết liễu một sinh mạng, nàng đều
khóc, hắn hỏi vì sao nàng rơi nước mắt vì những người không quen không
biết, nàng chỉ lắc đầu, thật sự thì nàng cũng không hiểu, nàng chỉ biết
nước mắt mình cứ không ngừng tuôn rơi, nàng thật sự không muốn hắn giết
họ, cho dù họ có mắc phải tội lỗi lớn thế nào thì nàng vẫn tin sâu trong
tâm hồn, họ là những người lương thiện. Hắn mỉm cười và nói nàng là
ngốc, phải rồi, nàng thật ngốc, thử hỏi trên đời còn ai ngốc hơn nàng
nữa không?

- Bá bá…- Angel bất chợt thốt lên khi thoáng thấy
bóng người còn cử động, thoát khỏi dòng kí ức vô định lặng lẽ trôi, nàng
vội chạy tới, quỳ gối và nâng nhẹ mái đầu với cánh mũi đang phập phồng
thoi thóp – Đúng là người vẫn còn sống

- Ran…Ran nhi…- bàn tay thô ráp đầy chai sạn nặng nhọc đưa lên trong từng hơi thở đứt quãng - Ngọc…ngọc tâm tiêu

Dưới
ánh sáng yếu ớt, ma mị, hình ảnh một cây tiêu hiện ra, lấp lánh, trong
suốt, đẹp lạ thường…và điều đặc biệt, nó không hề dính máu



[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  13114264543631137655745

Ngọc tâm tiêu


-
Bá bá…- Angel nhận lấy cây tiêu, áp bàn tay chai sạn lên đôi má xanh
xao, cảm nhận được tình yêu thương thật sự từ đôi bàn tay thô ráp ấy.
Hơi ấm đó, giọng nói đó, ánh mắt đó…chưa bao giờ nàng có thể chạm
tới…chưa bao giờ… - Người biết không? Ta cũng đã từng có một gia đình
hạnh phúc, từng có một người cha, một người mẹ rất yêu thương ta như bá
bá yêu thương Ran nhi của người…Nhưng rồi ngày đó đến, cái ngày mà suốt
đời ta không thể quên được, cái ngày tất cả những người xung quanh ta
đều biến mất, và…khi đối mặt với ranh giới giữa sự sống cùng cái chết,
ta chợt nhận ra…huynh ấy quan trọng với ta đến nhường nào.

Angel
khẽ khép đôi mắt tím biếc lại, mặc cho những hình ảnh từ quá khứ lần
lượt hiện về, tựa những mảnh ghép đớn đau trong bức tranh chỉ có hai màu
đen và đỏ, bức tranh thấp thoáng những mảnh hắc y lướt nhanh trong
không khí, để rồi khi biến mất, tất cả những gì còn lại…chỉ là một màu
máu…


~o0o~ Flashback ~o0o~

- Ta nói lần cuối cùng –
thanh âm lạnh lẽo phát ra theo tiếng gió thổi tới một nơi vô định, một
nơi không ai muốn đặt chân tới, một nơi chỉ có bóng tối bao trùm lên
những giọt nước mắt oan nghiệt, một nơi mà khi đặt chân vào đó, chắc
chắn…sẽ không thể quay trở về - Hãy giao con tiện tỳ ấy ra ngay

-
Câm họng – ánh mắt căm thù nhìn thẳng vào nam nhân đang nở một nụ cười
ngạo nghễ - Ái nữ của ta không phải là người để ngươi có thể tùy tiện
xưng hô như vậy

- Sắp chết đến nơi rồi mà còn cứng đầu - Hắc y
nam tử nhếch nhẹ đôi môi với những dòng máu chảy dài trên khóe miệng -
Để xem ngươi còn ngoan cố được bao lâu

- Đừng nói nhiều - trường
kiếm sáng lóa tuốt rời khỏi vỏ, rơi xuống nền đất, tạo ra một thứ âm
thanh sắc lạnh cứa vào trái tim đau đớn của ai đó. Một trái tim vỡ
nát…khi tận mắt chứng kiến người cha già đứng lên giao chiến với đệ nhất
ma đầu của Diêm la để rồi kết cục phải nhận…không gì khác ngoài cái
chết - Tiếp chiêu đi…Boss

- Mời…

~o0o~ End Flashback ~o0o~


-
Bá bá à - một lần nữa nước mắt lại rơi trên gương mặt thiên thần ấy -
Thực ra lúc đó ta đã bị đánh thức bởi tiếng binh khí và đã chứng kiến
tất cả, chứng kiến cảnh phụ thân ngã xuống trước thứ ánh sáng đen kì dị
của Diêm la hái, chứng kiến cảnh mẫu thân đau khổ vận hết nội công cố
níu kéo lại sinh mạng cho phu quân mà linh hồn phân tán, tan thành tro
bụi, chứng kiến cảnh Boss tàn nhẫn ra lệnh cho Vermouth dùng cầu hồn
kiếm kết liễu linh hồn của tất cả, không để bất cứ ai siêu thoát, đầu
thai sang kiếp mới.



[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  133vp

Diêm la hái


Ta
không nghe rõ hắn nói gì với ả, chỉ loáng thoáng trong lời thủ thỉ của
gió, mùi hơi tử khí phát ra nồng nặc : “Diệt cỏ phải diệt tận gốc”…Nhìn
cha mẹ, huynh muội, hầu cận…lúc này chỉ còn là những cái xác không hồn,
lí trí không cho phép ta ngồi yên nữa, rút lấy thanh trường kiếm gắn
trên tường, ta đạp tung cánh cửa và phi thân ra ngoài


~o0o~ Flashback ~o0o~

- Cuối cùng thì con chuột nhắt cũng đã ra chịu chết rồi nhỉ?

- Ác nhân…tại sao ngươi nhẫn tâm giết chết họ? Họ đã mắc lỗi gì với ngươi mà phải gánh chịu hậu quả thế này cơ chứ?

- Đúng là họ không làm gì ta, nhưng ngươi thì có…

- Cái gì???

- Ta nói tất cả bọn họ sẵn sàng đổi lấy tính mạng của mình chỉ để cho ngươi được sống

-
Xảo ngôn…lời nói của một tên các nhân không còn tính người như ngươi có
thể tin được sao? Nợ máu phải trả bằng máu….đó là một quy luật tất yếu

- Ác nhân??? Nhầm rồi…ta không phải các nhân. Diêm đế…đó mới chính là ta…tiện tỳ ngu ngốc…

Phập…..

~o0o~ Flashback ~o0o~


-
Lúc đó, ta không nhớ gì cả, mọi thứ xung quanh bỗng trở nên mờ nhạt,
cảm giác đau đớn tột độ xuyên qua da thịt, rồi máu bắt đầu chảy, tự nhủ
đã tới lúc phải đi cùng phụ thân và phụ mẫu, ta nở một nụ cười cay
đắng…Có lẽ…cuộc đời ta sẽ sớm kết thúc nếu không gặp được huynh ấy…

- Ran…Ran nhi…- hơi thở khàn đặc vì thổ huyết một lần nữa lại cất lên

-…-
Angel bất giác nín bặt, im lặng lắng nghe những tiếng thì thào đứt
quãng, bởi nàng hiểu, đây sẽ là lần cuối cùng còn được nghe thấy giọng
nói ấy, giọng nói ấm áp…của một người cha

- Hãy giữ lấy…ngọc tâm tiêu

- Ta…ta không thể

- Đừng bao giờ quên…tên của kẻ đã gây ra tất cả những chuyện này…

- Bá bá…xin người hãy hiểu cho ta…ta không…

- Hãy nhớ…Con là tâm tiêu thập nhất truyền nhân của gia tộc Mori…

-
Xin thứ lỗi…nhưng ta không thể giúp bá bá, ta đến hạ giới là để tìm
huynh ấy, thực sự không muốn bị cuốn vào cuộc chiến loạn chốn giang hồ…

- Con…

- Bá bá…người có nghe ta nói không?

- Là…

- Bá bá…Xin người hãy tỉnh dậy và nghe ta

- Ran…Mori

-
Bá bá….người không thể ra đi như thế được…đừng bỏ ta lại một mình trên
trần gian, nơi mà ta còn chưa hề đặt chân tới…Bá bá…tỉnh lại đi…bá
bá…không!!!!!!!!!!!



Hết chap 4

Tài sản
CLick Vào Xem Tài Sản Của Amura_Rinko





Tue Jul 03, 2012 4:27 pm
Amura_Rinko

Administrators
Amura_Rinko
Administrators

http://crazy-night.forum-pro.net
Tổng số bài gửi : 787
Xu : 1637
Điểm : 37
Chòm sao : Cancer
Giới tính : Nữ Birthday : 12/07/1999
Đến từ : Thế giới của sự vô thức

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 787
Xu : 1637
Điểm : 37
Chòm sao : Cancer
Giới tính : Nữ
Birthday : 12/07/1999
Đến từ : Thế giới của sự vô thức
Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La




Chap 5 : Người lạ quen thuộc



[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  A209450d5ffc7e9029d1004

Kaito Kuroba - mai hoa thập nhất truyền nhân



Tiếng
chim ríu rít reo ca, đánh thức vạn vật bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài,
mặt trời lười biếng nhích từng bước trên dãy núi đại ngàn. Sương chưa
tan hẳn, gió hiu hiu thổi lay động những cành liễu rủ xuống mặt hồ. Cảnh
tượng êm đềm, thanh thoát tựa chốn bồng lai.


[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  Thiennhienxinhdepoquych

-
Phụ thân – thanh âm trong trẻo nhẹ nhàng vang lên, phá tan không gian u
tịch – Con nghe nói…âm giới và thiên giới lại sắp xảy ra chiến loạn
phải không?

Nam nhân cao lớn khẽ nhíu mày, im lặng không đáp, chỉ
quay lại mỉm cười ôn nhu. Bộ áo giáp nặng nề ánh lên những tia sáng
bàng bạc dưới ánh nắng ban mai.

- Phụ thân - giọng nói tựa suối reo hồ như nũng nịu lại réo rắt – Sao người không trả lời con vậy?

- Chiến sự không phải trò chơi đâu - Vị tướng quân cúi xuống xoa đầu cô con gái nhỏ - Con hiểu chứ? Angel…

- Con biết - hồng y nữ tử gật đầu quả quyết – Vì vậy nên hôm nay mới dậy sớm cùng phụ thân luyện võ

- Con muốn luyện võ sao? – nam nhân nọ ngạc nhiên - Để làm gì nào?

- Con sẽ ra trận.

Từng
câu, từng chữ phát ra từ khuôn miệng nhỏ nhắn, tuy không lớn nhưnh cũng
đủ làm cho thân ảnh hộ pháp bên cạnh phải sững sờ. Một giọt mồ hôi lặng
lẽ lăn trên gương mặt hằn sâu những nếp nhăn tuổi tác, đôi tay cứng cỏi
cầm chắc cây trường kiếm giờ đã run nhẹ từng hồi

- Ra trận? Angel...con đừng làm ta sợ

-
Ý con đã quyết - nữ nhi ngước đôi mắt tím biếc lên, mặt đối mặt với
người cha đáng kính – Dù người có ngăn cản con vẫn sẽ làm vậy. Vì vậy,
xin người hiểu và chấp nhận...Thưa phụ thân


........................................
............................
.............


Phụ
thân...con thật ngốc đúng không? Phải chăng con không đòi ra chiến
trường, phải chăng con nằng nặc muốn cầm quân đi dẹp loạn, phải chăng
con không ngả lòng thương hại trước hắn, phải chăng con không đành lòng
gạt mối thù Thiên – Âm sang một bên chỉ để giữ lại cho hắn một linh hồn
lãnh khốc, tàn bạo...Thì có lẽ, gia đình ta đã không tan tác, phụ thân
người đã không vong mạng, và con...sẽ không trở thành cô nhi không nơi
nương tựa. Phụ thân, hài nhi bất hiếu, hài nhi ngu ngốc...

Có lẽ, hắn nói đúng, tất cả mọi người ra đi đều là vì con...chỉ vì con...

Từng
giọt nước mắt lã chã rơi trên gương mặt hoàn hảo không một khiếm
khuyết, dòng chất lỏng trong suốt nhẹ nhàng chảy dài nơi hai gò má, mang
theo hơi nóng và cái vị mằn mặn thấm lên đôi môi anh đào tái nhợt vì
trọng thương. Angel mở mắt, và rồi cảnh tượng 5 năm trước lại hiện về,
cái ngày định mệnh mà nàng mãi mãi không thể nào quên... không bao
giờ...


........................................
............................
.............


- Cô nương...cuối cùng cô nương cũng tỉnh rồi
Tỉnh rồi hả?

- Ngươi là ai?

- Tại hạ tên Kaito Kuroba
Collguy

- Một cái tên đẹp

- Mạn phép được hỏi danh tính của cô nương đây?
Còn ngươi?

- Ta là Angel...Đa tạ ngươi đã...

-
Angel ? – thanh âm ngạc nhiên phát ra từ khuôn miệng đang thổi nhẹ vào
bát thuốc bốc hơi nghi ngút làm chủ nhân của sắc tím biếc mơ màng bừng
tỉnh. Gõ gõ nhẹ vào đầu mình mấy cái, đôi mắt buồn nhìn thẳng vào nam
nhân trước mặt

- Ý ta là...- một chút lưỡng lự thoáng qua gương mặt thiên thần – Ran Mori

Angel
bối rối trả lời, bởi trong đầu nàng lúc này không còn suy nghĩ được
điều gì ngoài cái tên đó. Cái tên vô tình gợi lại khung cảnh kinh hoàng
ngập tràn mùi máu, gợi lại những lời trăn trối cuối cùng của một người
cha trước lúc lâm chung, gợi lại câu chuyện kì lạ của ngọc tâm tiêu gắn
liền với nữ nhân bí ẩn tên Kisaki Eri và còn...Khoan ! Khoan đã...Ngọc
tâm tiêu...phải rồi, nó đâu ? Nó biến đi đâu mất rồi ???

- Ran cô
nương – Thanh âm nhã nhặn vang lên kèm theo một nụ cười nhẹ làm Angel
không khỏi xao xuyến - Phải chăng đây là thứ mà cô nương đang cần tìm ?

-
Đa tạ - Angel nhận lấy cây tiêu, ngắm nhìn nó một cách chăm chú, khẽ
buông một tiếng thở dài, nàng bất ngờ đứng dậy, bước xuống sàn

-
Cô nương.....Cẩn thận !!! - bạch y nam tử chỉ kịp kêu lên một tiếng thất
thanh trước khi nữ nhân tóc đen kia ngã xuống, không chút do dự, thân
ảnh xé gió vội lao đến, ôm lấy vóc dáng nhỏ bé đang ngả dần ra sau

-
Phong hồi chuyển nghịch ? - Nữ tử đến từ Thiên giới sau khi sửng sốt
phát ra từng từ thì cư nhiên nhắm nghiền hai mắt, choáng váng...

Một
hơi ấm kì lạ bao lấy thân hình đang run lên vì lạnh, Angel mở mắt, ngỡ
ngàng vì cảnh tượng vô cùng quen thuộc. Ánh mắt xanh dương sâu thẳm đầy
băng lãnh, nụ cười nửa miệng kiêu hãnh trước con mồi, mái tóc đen dài
xõa ngang lưng, nhẹ nhàng bay lên theo từng cơn gió địa ngục. Hình ảnh
Hắc thiên sứ hiện lên, tuy lãnh khốc, vô tình nhưng vẫn mang một trái
tim biết yêu thương.

- Cô nương còn yếu lắm, nên ở lại tĩnh dưỡng thì hơn
Ốm yếu thì đừng có cố sức, mau vào mà nằm nghỉ

- Xin ngươi....hãy để cho ta đi

- Cô nương muốn đi đâu ?
Đi đâu ?

- Báo thù

- Nhưng nội lực của cô nương còn chưa hồi phục
Với sức lực này thì đến giữ mạng còn khó chứ nói gì giao chiến

- Dù có chết, ta cũng phải kéo hắn đi theo

- Mạn phép được hỏi kẻ nào khiến cô nương đây phải lấy cả tính mạng ra đánh cược như vậy ?
Cho ta biết kẻ đó là ai ?

- Boss...

- Boss ???

Thanh
âm trầm ấm lại một lần nữa vang lên kéo nàng thiên thần ra khỏi dòng
chảy của kí ức. Tại sao? Tại sao những cảnh tượng ấy vẫn cứ hiện lên
trong lí trí nàng? Tại sao giọng nói ấy vẫn cứ vang vọng trong tâm hồn
nàng? Tại sao hình ảnh hắc thiên sứ ấy vẫn cứ in sâu trong trái tim
nàng?

Những tưởng sau khi chấp nhận danh phận truyền nhân đời
thứ mười một của ngọc tâm tiêu, nàng sẽ có thể quên đi quá khứ, quên đi
hết những năm tháng sống trong ám ảnh về Diêm đế, quên đi hết những giây
phút tay trong tay hạnh phúc với hắn, con người vô tâm nhất, con người
lạnh lùng nhất…nhưng cũng là con người nàng yêu nhất…

Bất giác,
Angel lại mỉm cười, nụ cười đẹp tựa những tia nắng ban mai ấm áp của mùa
xuân tràn đầy sức sống, dịu dàng như cơn gió mùa thu lay lay nhành liễu
nơi mặt hồ êm ả, tuy chỉ thoáng qua như trận mưa rào mùa hạ nhưng vẫn
đọng lại một chút gì đó lạnh lùng như băng tuyết mùa đông.

Kaito
ngây người trước nụ cười thiên thần kì diệu ấy, thật kì lạ, rõ ràng hắn
và nữ nhân này không quen không biết, vậy mà hắn lại có cảm giác…mình
đã từng bắt gặp nụ cười này ở đâu đó…một nơi vừa thân thuộc lại vừa lạ
lẫm, vừa gần gũi lại vừa xa xăm, nơi mà không phải bất kì con người bình
thưòng nào cũng có thể đặt chân tới, nhưng hắn đã đánh liều cả tính
mạng chỉ để đến đó…và bắt gặp nụ cười này…một nụ cười mà hắn mãi mãi
không thể nào quên.

- Cô nương - hắn chớp chớp mắt - Tại hạ…thực sự không hiểu

-
À…Không…ý ta là...là... – Thanh y nữ từ xoa xoa hai bàn tay vào nhau –
Tóm lại, ngươi chỉ cần biết đây là một tên sát thủ vô cùng độc ác, rất
nhiều người có thù oán với hắn đều không thể toàn mạng trở về, thậm chí
là chết không toàn thây.

- Nếu vậy thì tại sao...

- Nhưng
dù có chết, ta cũng nhất định phải đi – Ánh mắt trầm buồn chợt ngước lên
- Nếu không, ta chẳng còn mặt mũi nào đối diện với họ nữa, dù là dưới
suối vàng....

- Thôi được...- Kaito thở dài - Nếu cô nương đã cương quyết như vậy thì ta cũng không ép, có điều...

-
...- Angel im lặng hướng đôi mắt tím về phía bạch y nam tử trước mặt
như chờ đợi, dù đó luôn là cảm giác mà nàng ghét nhất, nhưng cũng là cảm
giác nàng phải chịu đựng nhiều nhất.

- Hãy cho phép ta đi cùng cô nương

- Sao cơ ??? – Angel bất ngờ đứng bật dậy – Ngươi điên rồi, ngươi có biết việc này nguy hiểm tới mức nào không hả???

- Dĩ nhiên tại hạ biết – Kaito ngây thơ trả lời

- Vậy thì cứ mặc cho ta đi một mình – Angel hùng hổ với lấy trường kiếm – Ta không muốn mắc nợ bất cứ ai

-
Không ! - Một bàn tay rắn chắc nắm lấy thanh kiếm khiến nó rời ra khỏi
vỏ, cứa vào da thịt, máu chảy... – Cô nương nhất định phải nghe theo tại
hạ

- Cuồng ngôn ! – Ánh mắt tím giận dữ long lên – Hà cớ gì ta phải nghe lời ngươi cơ chứ?

-
Vì ta là ka ka của cô nương – Kaito cúi người, trả lại trường kiếm cho
chủ nhân của nó, mặc cho dòng máu vẫn không ngừng chảy dài trong lòng
bàn tay

- Cái gì ? – Angel tròn mắt – Ngươi...ca ca sao ?



Hết chap 5

Tài sản
CLick Vào Xem Tài Sản Của Amura_Rinko





Tue Jul 03, 2012 4:29 pm
Amura_Rinko

Administrators
Amura_Rinko
Administrators

http://crazy-night.forum-pro.net
Tổng số bài gửi : 787
Xu : 1637
Điểm : 37
Chòm sao : Cancer
Giới tính : Nữ Birthday : 12/07/1999
Đến từ : Thế giới của sự vô thức

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 787
Xu : 1637
Điểm : 37
Chòm sao : Cancer
Giới tính : Nữ
Birthday : 12/07/1999
Đến từ : Thế giới của sự vô thức
Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La




Chap 6 : Thanh âm giết người




[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  Mhuty

Vô Âm đại sát thủ

Bầu
trời trong xanh bỗng chốc nổi lên một trận cuồng phong, mây đen ùn ùn
kéo đến, dập tắt những tia nắng rực rỡ chói chang của mặt trời, gió rít
từng cơn lạnh lẽo, thổi bay những chiếc lá phong vướng trên mái tóc đen
dài. Bàn tay ấm áp khẽ vung nhẹ, một chiếc lá vàng nhạt rơi xuống.

- Ngươi ? - nữ nhân ngước ánh mắt tím biếc về phía bạch y nam tử bên cạnh

- Gọi ta là ka ka

-
..... - một thoáng im lặng và rồi nụ cười lạnh nhạt một lần nữa lại
hiển hiện trên khóe môi, khi đôi mắt tím biếc kia bắt gặp dòng chữ tưởng
như đã rất quen thuộc đối với thân xác này, thân xác của Ran Mori - Đến
nơi rồi



[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  Tuongda31336123741


Kaito nhíu mày, hướng ánh mắt đăm chiêu về phía dòng chữ được khắc sâu trên chiếc cổng gỗ lớn

- Mori sơn cốc ? - hắn tò mò - Tại sao muội đưa ta đến nơi này ?

- Đây là...nhà của ta

Angel
dằn lòng thốt ra từng chữ, trái tim nhỏ bé chợt thắt lại, đau
nhói...Nhà ư ? Đã bao lâu rồi nàng sống mà không có nó ? Đã bao lâu rồi
nàng sống mà không có lấy một niềm hạnh phúc từ chính gia đình mình ? Đã
bao lâu rồi nàng sống mà không nguôi nhớ tới những kí ức đau buồn hàng
đêm vẫn len lỏi vào mỗi giấc mơ ? Đã bao lâu rồi nàng sống mà không lúc
nào dập tắt hi vọng báo thù nơi diêm la bạo tàn, khát máu ?

Nàng
cố gắng sống tới ngày hôm nay để làm gì ? Chẳng phải đều vì trả thù sao ?
Đúng... nàng sống là để trả thù, nàng sống là để giết chết hắn, nàng
sống là để giúp phụ thân mỉm cười nơi chín suối mà yên lòng ra đi. Nhưng
trớ trêu thay...nợ cũ còn chưa thanh toán thì nợ mới đã đè nặng lên đôi
vai vốn đã chẳng còn chút sức lực. Nàng căm ghét Boss, nàng hận hắn,
hận kẻ đã phá tan hạnh phúc gia đình nàng, hận kẻ đã thẳng tay tàn sát
những người thân yêu quan trọng nhất cuộc đời nàng, hận kẻ đã đẩy nàng
vào chốn diêm lao tưởng chừng không lối thoát.

Nhưng có ai ngờ,
nàng còn căm ghét Vô Âm hơn gấp trăm nghàn lần. Lí do ? Nàng không biết,
không hiểu tại sao mình lại như vậy, chỉ biết rằng khi nghe thấy tiếng
gọi Ran nhi, khi nhìn vào ánh mắt hiền từ, khi nắm chặt lấy đôi tay run
rẩy ấy, nàng lại có cảm giác như được trở lại trong vòng tay yêu thương
của phụ thân, hơi ấm gia đình như tràn về trong kí ức. Nàng không biết
gì về người đàn ông xa lạ ấy, chỉ có cái tên Mori Kogoro là cứ thế in
sâu vào kí ức, như người cha già mà nàng hết lòng yêu kính...Giết người
đó cũng chính là giết cha của nàng, cũng chính là hại chết con người và
cả trái tim đã từng một lần tan vỡ.

- Muội muốn ta làm gì ở đây ? – thanh âm ôn nhu bất chợt vang lên kéo nàng trở về thực tại

- Cái đó...- Angel khẽ nhếch môi – Còn phải xem ngươi có thể toàn mạng ra khỏi nơi này không đã

- Muội có ý gì ?

-
Nếu ngươi hiểu được... – Angel vận khí đẩy nhẹ cánh cửa khổng lồ - Muốn
trở thành ca ca của một người như ta cần phải có những gì ?

-
Người như muội ? – Kaito chỉ kịp thốt lên có vậy trước khi bị một thứ
sức mạnh vô hình dồn lực đẩy vào lưng. Bạch y nam tử mất đà chúi người
về phía trước, ngã sóng soài trên nền đất lạnh, miệng làu bàu - Chết
tiệt...Muội ấy rốt cuộc có phải người bình thường không vậy ?

Kaito
nhăn nhó đưa mắt nhìn xung quanh, một cảnh tượng yên bình...Núi xanh,
nước xanh, cây xanh...màu xanh tươi mát khoác lên mình vạn vật, đẹp và
thơ mộng, giống hệt như chủ nhân của nó.



[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  0909deguo22


Soạt...tiếng động lạ vang lên khiến nam nhân nọ bất chợt quay lại. Một
bóng đen chợt vụt qua, theo sau là hàng nghìn con quạ bủa vây đen kịt cả
bầu trời. Nụ cười nửa miệng một lần nữa lại xuất hiện trên cái nhếch
môi đầy kiêu hãnh...con người này, quả thật không hề bình thường.



[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  Chimqua



- Ran Mori...ta đã hiểu ý muội rồi

.....................................................................
...............................................
.........................

Màn
đêm nhanh chóng buông xuống sau những dãy núi hùng vĩ, bóng tối phủ lên
mọi thứ một lớp áo choàng đen bí ẩn, không một tiếng động nào phát ra
chứng tỏ dấu hiệu của sự sống, tất cả chìm trong im lặng, chỉ còn tiếng
gió rít qua từng kẽ lá, luồn sâu vào mái tóc đen bồng bềnh. Thanh y nữ
tử ngồi đó, nhẹ nhàng hướng đôi mắt tím biếc vào không gian vô định.
Nàng không sợ bóng tối, bởi nó dường như đã quá quen thuộc khi người mà
nàng yêu lại sống trong chính thế giới ấy, nhưng nàng vẫn yêu ánh sáng,
vì nó mới chính là thế giới của nàng, một thế giới đầy ắp tiếng cười và
những niềm vui. Nàng thở dài, có lẽ...Vermouth nói đúng, nàng đã yêu một
người không nên yêu, nhớ một người không nên nhớ, và...chờ đợi một
người không nên chờ đợi...



[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  983598299835poesiaaolua


Bất
giác, nàng mỉm cười, mặc cho từng mảng kí ức rời rạc cứ thế hiện về.
Nắm chặt lấy cây tiêu được tạo nên từ máu và nước mắt trong lòng bàn
tay, nàng cảm thấy đôi mắt mình đang mờ dần. Tiếng nhạc réo tắt cất lên
từ bờ môi thấm đẫm vị mặn của dòng nước trong veo đang lăn dài trên gò
má, như kể lại câu chuyện man rợ đó...câu chuyện của dòng tộc Mori

~o0o~ Flashback ~o0o~

-
Mùi máu...Thật là thơm – thanh âm băng lãnh tới rợn người vang vọng
trong màn đêm ngập tràn vị máu, lao nhanh trong không khí, để rồi xuyên
thẳng vào trái tim tan nát của nàng thiên thần đang ôm chặt lấy thi thể
người mà thân xác này gọi là "cha"

Nữ nhân tên Ran Mori nghe
giọng cười hoang dại ấy mà tái tê cõi lòng, đôi môi nhỏ bị lòng căm thù
dày xéo đến tóe máu, bàn tay run run tựa nóng tới nghàn độ với lấy
trường kiếm, phi thân ra ngoài. Cánh cửa gỗ đổ sập trước cái nhìn cao
ngạo của hắc y nam tử, đôi mắt xanh dương sâu thẳm sau chiếc mặt nạ ma
mị chợt sửng sốt trước một đôi mắt khác đang nhìn thẳng vào hắn. Đôi mắt
tím biếc đầy ai oán, mạnh mẽ mà yếu đuối, ấm áp mà lạnh lùng, cứ như có
hai dòng máu cùng chảy trong tâm thức người con gái ấy

Soạt....Keng...Thân
ảnh thanh thoát khinh công lên cao, vung mạnh trường kiếm, lợi dụng sức
gió xoáy vào tấm lưng với tà áo hắc y bay nhẹ trong bóng tối. Nam nhân
nọ khẽ nhếch môi, nhanh như cắt bẻ ngược cánh tay yếu đuối đang lao tới,
trường kiếm sắc bén rơi xuống, chạm đất...phát ra những tiếng kêu leng
keng tuyệt vọng

- Tầm thường – thanh âm khinh bỉ thì thầm, phả
vào chiếc cổ trắng nõn hơi thở tanh nồng của máu - Chỉ có vậy mà đòi
đánh bại ta sao?

Thanh y nữ tử im lặng, cảm thấy sự kinh tởm đang
chạy dọc cơ thể, vùng ra khỏi bàn tay dơ bẩn nhuốm máu, không chút chần
chừ, một chiêu phi thân nhẹ nhàng đưa nàng lên mái nhà tráng bạc dưới
ánh trăng dịu dàng. Tiếng nhạc réo rắt từ đâu bất chợt vang lên, lúc cao
vút như tiếng chim ríu rít mỗi sớm mai, lúc trầm lắng như tâm hồn sầu
não, ưu tư, lúc trong vắt như tiếng suối chảy róc rách, lúc lại đục như
trái tim đã nhuốm hận thù. Giai điệu nhịp nhàng cứ thế cuốn đi trong
gió, len lỏi vào đôi tai bị phủ bởi mái tóc đen lòa xòa. Chủ nhân của
đôi tai ấy sững sờ, tiếng tiêu nghe da diết mà sao buồn man mác? Nghe êm
dịu mà sao đau đớn lòng?

Rồi máu bắt đầu chảy, nhỏ giọt xuống
bờ vai hắc y...ướt đẫm từng thớ vải. Nam nhân kia sửng sốt tới tột độ,
máu...đúng là máu...nhưng ở đâu ra khi mà trên người hắn không có lấy
một vết thương?Tiếng nhạc vẫn vang lên đều đặn, nhưng kì lạ làm sao,
nàng càng thổi, máu lại càng chảy xuống. Hắn choáng váng nhìn về phía
phát ra tiếng nhạc, và rồi như bừng tỉnh khi nhận ra, đó chính là...ngọc
tâm tiêu. Bất giác, hắn đưa tay lên mắt...máu chảy, đưa tay lên
mũi...máu cũng đang chảy, đưa tay lên tai...máu vẫn tuôn ra không
ngừng...cảm giác đau đớn như thể vừa có vật gì xuyên qua não, tất
cả...như muốn nổ tung

Ra là thế, ra đây là sức mạnh của Ngọc tâm
tiêu sao? Hắn nghiến răng tự trách mình đã quá khinh địch, rồi như một
bản năng vốn có, tận dụng nốt chút lí trí cuối cùng trước khi bị tiếng
nhạc ấy làm cho điên đảo, hắn vận công, lao như bay về phía cánh rừng
trước mặt, không cần biết mình đang đi đâu, không cần biết mình đang làm
gì, chỉ cần thoát ra khỏi tiếng nhạc khốn kiếp ấy, hắn hiểu mình có thể
giữ được tính mạng, chỉ cần vậy thôi.Thanh y nữ tử khẽ mỉm cười nhìn
theo cái bóng đen dần khuất dạng sau những tán cây rậm rạp, tự nhủ “Có
lẽ như vậy là đủ rồi”. Nàng thật sự không muốn giết hắn, hay nói đúng
hơn là không thể ra tay giết bất cứ ai.

Nhưng rồi cảnh tượng ghê
rợn ngay trước mắt đã khiến chút nhân từ đang le lói trong trái tim ấy
bị bóp nát một cách tàn nhẫn. Dưới vũng máu đang bốc lên từng đợt hơi
tanh nồng, cái thứ nhão nhoét ấy lở ra từng mảng, chỉ độc hai màu đỏ và
trắng mà sao khiến lòng nàng đau xót như có hàng nghàn mũi tên xuyên
qua. Cái thứ ấy…cái thứ nhão nhoét bầy nhầy ấy…là thịt người…



[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  Bigcthanglongbitobanthi


Kinh
hãi làm sao khi ngay trước mắt là đống xương trắng nhuốm máu bị rút
sạch, ghê tởm làm sao khi ngay trước mắt là đống thịt nát vụn cùng bộ
não không còn nguyên vẹn. Bất giác, một giọt nước mắt lại trào ra, rơi
xuống quả tim đang lăn lông lốc quanh đôi chân trần run rẩy.



[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  Bleedingheart2011012613


Angel
cắn môi đau dớn, nàng vốn đã định chừa cho hắn một con đường sống,
nhưng giờ thì không thể…không thể nữa rồi. Nàng phải giết chết hắn…nhất
định phải giết chết hắn…Nhất định!!!!!!!!!!!!!!!!!!

....................................................................
...................................................
..............................



[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  Hinhanh96


Bìa rừng, cách sơn cốc 300 dặm về hướng tây nam. Hai thân ảnh đứng trên hai cành cây, mặt đối mặt, nhìn nhau không chớp mắt

- Ngươi…chỉ có thể chạy được tới đây thôi sao? – thanh y nữ từ chống tay vào thân cây, thở dốc

- Nếu ta đi tiếp – nam nhân bí ẩn thắt lại chiếc dây buộc mặt nạ đang lỏng dần - Chỉ e ngươi sẽ kiệt sức vì đuổi theo

- Vậy…- ánh mắt tím biéc khẽ ngước lên – Chi bằng…ta giao đấu ngay tại đây?

- Nếu như ngươi đã có thành ý – đôi môi lạnh lẽo nhếch lên sau lớp mặt nạ - Mời xuất chiêu

- Đa tạ - nữ nhân rút kiếm, phi thân lên cao mà không quên ném lại một nụ cười ai oán – Ta sẽ tiễn ngươi xuống địa ngục…Vô Âm

~o0o~ End Flashback ~o0o~



[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  Post181222741678


Tiếng
nhạc vẫn vang lên, cao vút, thanh âm nhẹ nhàng đi vào lòng người như
bóp nghẹt cả những trái tim băng giá nhất. Xa xa, thân ảnh quen thuộc
hiện ra dưới ánh trăng mờ, lặng lẽ và trầm mặc. Một giọt nước mắt bất
chợt rơi, vì yêu hay vì hận? Hắn không biết… và hẳn cũng không một ai
biết…bởi những giọt nước mắt ấy đến từ một nơi mà không một ai muốn đặt
chân tới…giọt nước mắt đến từ Diêm La.

- Angel….cuối cùng ta cũng tìm thấy nàng…kẻ thù của ta


Hết chap 6

Tài sản
CLick Vào Xem Tài Sản Của Amura_Rinko





Sun Aug 26, 2012 1:45 pm
Princess_lovely

Members
Princess_lovely
Members

Tổng số bài gửi : 64
Xu : 78
Điểm : 2
Chòm sao : Leo
Giới tính : Nữ Birthday : 10/08/1997
Đến từ : Ran_Land
Tâm trạng : vui vẻ iu đời

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 64
Xu : 78
Điểm : 2
Chòm sao : Leo
Giới tính : Nữ
Birthday : 10/08/1997
Đến từ : Ran_Land
Tâm trạng : vui vẻ iu đời

Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La



Hay quá, Rinko ơi...vậy còn chap nữa ko?
Hồi hộp quớ!

Tài sản
CLick Vào Xem Tài Sản Của Princess_lovely





Mon Aug 27, 2012 5:55 pm
cong chua ran mori

New Members
cong chua ran mori
New Members

http://angel-ran-mori.forumvi.com/
Tổng số bài gửi : 2
Xu : 8
Điểm : 8
Chòm sao : Leo
Giới tính : Nữ Birthday : 14/08/1998
Đến từ : Ran Angel MY House

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 2
Xu : 8
Điểm : 8
Chòm sao : Leo
Giới tính : Nữ
Birthday : 14/08/1998
Đến từ : Ran Angel MY House
Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La



ko ngờ Rinko còn mang fic của chị sang ARML nữa đấy ^^
dạo này lười quá nên đang định em hàng nhưng em lại làm chị có hứng viết tiếp nữa rồi Á khẩu

Tài sản
CLick Vào Xem Tài Sản Của cong chua ran mori






Sponsored content

Thông tin thành viên
Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La




Tài sản
CLick Vào Xem Tài Sản Của Sponsored content







[ Angel Fanfic ] Huyết Lệ Diêm La  Collap11Trả lời nhanh
Trang 1 trong tổng số 1 trang