•·.·´¯`·.·• ( Crazy Night - Fan Angel Ran ) •·.·´¯`·.·•
Chào mừng bạn đến với Crazy Night - Fan Angel Ran
Hãy cùng thỏa mình đến với chúng tôi và nổi loạn theo phong cách của bạn =))
•·.·´¯`·.·• ( Crazy Night - Fan Angel Ran ) •·.·´¯`·.·•
Chào mừng bạn đến với Crazy Night - Fan Angel Ran
Hãy cùng thỏa mình đến với chúng tôi và nổi loạn theo phong cách của bạn =))


Một thế giới không có bất cứ khoảng cách dành cho fan's Ran . Tham gia để góp vui cho Crazy Night
 
Trang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

|

[fic Shinran] Trái tim anh luôn ở cạnh em

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Fri Jun 29, 2012 10:04 am
shin_ran_726

Moderators
shin_ran_726
Moderators

Tổng số bài gửi : 1134
Xu : 1970
Điểm : 46
Chòm sao : Cancer
Giới tính : Nữ Birthday : 10/07/2000
Đến từ : Thế giới Trinh Thám

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 1134
Xu : 1970
Điểm : 46
Chòm sao : Cancer
Giới tính : Nữ
Birthday : 10/07/2000
Đến từ : Thế giới Trinh Thám
Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: [fic Shinran] Trái tim anh luôn ở cạnh em



Tên : Trái tim anh luôn ở cạnh em
Tác giả: kurubakaitoukid_1412
Nguồn: conankun.yourme.net
Thể loại : Tình cảm
Thông điệp : hãy thử tưởng tượng nếu bạn sống mà ko có sự trợ giúp của người khác thì bạn sẽ như thế nà
o ?


Chap 1 : Tình cờ
Tại Tokyo có 1 cậu bé 12t tên là Shinichi . Cha mẹ Shinichi đã mất trong 1 vụ thiên tai ở Nhật lúc cậu còn 7t . Vì thế từ lúc nhỏ Shinichi đã phải sống tự lập lo cho bản thân mình . Cậu đã tìm kiếm đc 1 công việc giao hàng ở quán ăn của ông Agasa . Ngày lại wa ngày . Cứ đúng vào mỗi sáng sớm Shinichi phải giao thức ăn đến từng nơi cho đến chiều tối . Nhưng rồi cho đến 1 ngày khi Shinichi đi ngang wa 1 căn nhà hoang thì chợt nghe tiếng kêu cứu của 1 cô gái .
_Cứu .... Có ai ko ... giúp ...tôi với : Tiếng của 1 cô gái phát ra từ phía trong căn nhà hoang .
_Cậu bị sao thế ? - Shinichi tò mò tiến đến gần thì phát hiện ra đó là 1 bé gái quần áo lem luốt khoảng bằng tuổi cậu .
_Cứu ...tớ với . Tớ...đói...wá : Cô gái chỉ kịp nói đc vài tiếng rùi lăn ra xỉu .
_Này ! cậu sao thế ? tỉnh dậy đi , tớ có cái này cho cậu nè : Shinichi cố lay mạnh cô gái đang nằm dưới nền nhà.
Sau 1 hồi cố dùng mọi cách . Shinichi cũng làm cho cô gái đó tỉnh lại ...
_Cậu đói lắm àh ? Thế thì cậu ăn tạm mấy thứ này đi : Shinichi cầm hộp Susi đưa cho cô gái .
_Uhm ...! Cám ơn cậu : Cô gái ngại ngùng nói
_Cậu ăn từ từ thôi . Kẻo mắc nghẹn đấy : Shinichi khẽ cười nói .
_Uhm ! Mà cậu tên gì thế ? - Cô gái tò mò hỏi .
_Àh ! tớ tên là Shinichi . Thế còn cậu tên là gì ? - Shinichi gãi đầu cười nói .
_Tớ àh ? tên tớ là Ran :
_Hihi ! tên cậu nghe dễ thương wá . Thế cậu mấy tuổi : Shinichi liền hỏi tiếp
_Tớ 10 tuổi : Ran đáp .
_Còn tớ thì 12 tuổi . Mà sao cậu lại thê thảm như vậy ? Gia đình của cậu đâu ? - Shinichi tỏ vẻ quan tâm .
_Gia đình tớ sống ở Osaka . Nhưng đã bị bọn người mặc áo đen sát hại . Tớ may mắn trốn thoát và lưu lạc đến Tokyo này khoảng 1 tuần trước . Hằng ngày tớ phải sống trong căn nhà hoang này . Lương thực tớ mang theo đến nay cũng đã ăn hết rùi . May mắn là hôm nay đc gặp cậu . Nếu ko thì tớ đã chết vì đói rồi : Ran rưng rưng nước mắt ngẹn ngào nói .
*Thôi chết rùi ! ông Agasa kêu mình đem giao hộp susi này cho khách . Vậy mà mình quên mất . Giờ ko biết phải làm sao đây * : Shinichi hốt hoảng chợt nhớ ra .
_Ran ! cậu ở đây chờ tớ nhé . Tớ đi 1 chút rồi sẽ quay về đây tìm cậu sau : Shinichi vội vàng chạy đến quán ăn của ông Agasa
Sau khi về đến quán ăn . Shinichi đã kể rõ hết đầu đuôi sự việc cho ông Agasa hiểu ...
_Ta mở quán ăn là để kinh doanh chứ ko phải là để làm từ thiện đâu đấy : Agasa tức giận lớn tiếng nói .
_Cháu xin lỗi ! cháu xin lấy tiền lương của mình để trừ vào hộp sushi đó : Shinichi buồn bã nói .
_Ta chỉ nói thế thôi . Nhưng lần sau có gì thì cũng phải nói trước với ta đấy nhé . Ko đc tự tiện lấy đồ ăn của khách hàng như thế . Làm quán ăn của ta bị mất uy tín đấy : Agasa liền nói .
_ Vâng ! cháu biết rồi thưa ông : Shinichi lễ phép nói .
Sau đó Shinichi đã đến căn nhà hoang gặp Ran và thuyết phục Ran về ở chung căn nhà rách nát của mình .
*****************
Chap 2 : Chạy trốn kẻ thù
Sau khi tình cờ gặp đc Ran . Vì thấy Ran có hoàn cảnh đáng thương giồng mình , nên Shinichi đã nhận Ran làm em gái . Và hằng ngày đi làm kiếm tiền chăm sóc cho Ran . Cuộc sồng của Shinichi và Ran tuy giản dị và vất vả . Nhưng tràn đầy tình yêu thương . Cả Shinichi và Ran điều cảm thấy hạnh phúc vì có người chia sẻ vui buồn ko còn cảm thấy cô đơn nữa .
Nhưng rồi cho đến 1 ngày kia khi Shinichi đang loay hoay làm việc tại quán ăn thì có 1 nhóm người mặc đồ đen gồm 2 nam và 1 nữ bước ra từ trong chiếc Poscher vào quán ăn với vẻ mặt vô cùng lạnh lùng khiến mọi người trong quán cảm thấy sợ hãi .
_Xin hỏi quý khách muốn dùng gì ạh : Shinichi lễ phép bước đến và nhẹ giọng hỏi .
_Cho 1 tô phở bò Kobe , 2 dĩa Sushi và 1 bình rượu Sake : 1 người đàn ông có mái tóc dài màu bạch kim lạnh lùng nói .
_Nhanh lên đấy nhóc : Gã đàn ông to con đi cùng lên tiếng
_Vâng ! xin quý khách vui lòng đợi 1 chút : Shinichi lễ phép đáp
Khi Shinichi và ông Agasa đang vội vàng làm thức ăn thì bất ngờ Ran từ ngoài cửa bước vào .
_Shinichi ! em đến đây phụ anh nè : Ran nhìn thấy Shinichi vui mừng reo lên .
_Trời ! sao em ko ở nhà . Đến đây làm gì thế ? - Shinichi thốt lên
_Em ở nhà hoài chán wá . Thấy anh làm việc vất vả thế nên em mới đến đây phụ anh 1 tay : Ran hồn nhiên đáp .
_Này Shinichi ! mau đem thức ăn ra cho khách . Còn đứng đó mà tâm sự àh : ông Agasa bất ngờ chen ngang .
_Ông để cháu làm cho : Ran vội vàng cầm khay thức ăn đến bàn nhóm người mặc đồ đen .
_Sao lâu thế ? Có mấy món mà giờ này mới đem ra àh ? - Người đàn ông có mái tóc bạch kim lên tiếng
_Dạ cháu xin lỗi ! Chúc quý khách ngon miệng : Ran khẽ đáp
_Khoan đi đã ! Hình như chúng ta gặp con bé này ở đâu rồi đấy Gin nhỉ : Gã đàn ông to quay sang người đàn ông có mái tóc bạch kim nói .
_Uk ! Tao cũng thấy vậy : Gin ngước mặt lên nhìn Ran bằng ánh mắt lạnh lùng đáng sợ
_Này bé con đc bao nhiêu tuổi , sống ở đâu , học trường nào , tên gì ? - Gin nhìn Ran hỏi .
Ran nghe thấy vậy thì chợt nhận ra đó chính là kẻ đã sát hại cả gia đình của cô trước đây .
_Dạ...dạ ! cháu tên là ...là : Ran sợ hãi ngập ngừng nói .
Từ xa thấy có chuyện ko hay , nên Shinichi vội vàng lao đến .
_Àh ! đây là Yuki , em gái của cháu : Shinichi vội vàng chen ngang
_Này nhóc ! Mày là thằng nào mà dám xen vào chuyện của bọn tao hả ? - Gã đàn ông to con lớn tiếng dọa nạt .
_Thôi bỏ đi Vodka ! Chúng nó chỉ là 1 lũ nhóc , chấp tụi nó làm gì cho mệt . Chắc là chúng ta nhìn nhầm người thôi : Người phụ nữ trong nhóm chợt lên tiếng can thiệp .
Sau khi thoát khỏi sự tò mò của nhóm người áo đen thì Ran đã giải thích cho Shinichi biết đó chính là nhóm người đã sát hại cả gia đình của cô năm xưa . Vì ko muốn Ran gặp nguy hiểm , nên Shinichi đã từ giã ông Agasa và dẫn Ran trốn khỏi Tokyo . Cả 2 đã đi lang thang khắp nơi . Nhưng chẳng biết nên đi đâu chỉ mong thoát khỏi sự truy lùng của bọn áo đen .
_Em nhớ nhà quá ! Em muốn về Osaka : Ran ôm chặt lấy Shinichi khóc nức nở .
_Thôi đc rồi ! em nín đi , anh sẽ đưa em về Osaka mà . Ngoan ngoan anh mua kem cho ăn nhé : Shinichi nhẹ giọng an ủi .
Thế là cả 2 đã trở về Osaka . Ngôi nhà trước đây của Ran là 1 gia đình hạnh phúc tràn đầy tiếng nói cười vui vẻ . Nhưng bây giờ thì nó chẳng khác gì 1 ngôi nhà hoang vắng , tối tăm và lạnh lẽo .
_Ba ơi , mẹ ơi ! Con đã trở về rồi đây : Ran cầm lấy khung ảnh chụp hình cả gia đình cô trước đây mà rưng rưng nước mắt .
_Thôi em đừng buồn nữa ! Kể từ bây giờ anh sẽ cố gắng làm 1 người anh trai tốt , thay ba mẹ em chăm sóc và bảo vệ cho em : Shinichi lau nhẹ những giọt nước mắt trên gương mặt xinh xắn của Ran
****************
Chap 3 : Tình anh em
Thế là sau khi đã trở về lại căn nhà năm xưa của Ran . Thì Shinichi lại phải vất vả đi tìm việc làm dành dụm tiền mua sắm thêm đồ đạc cho căn nhà và nuôi dưỡng đứa em gái còn bé nhỏ của mình .
Cuộc sống thật vất vả . Nhưng cả Ran và Shinichi điều cảm thấy hạnh phúc và vui vẻ khi đc ở bên cạnh nhau . Và cứ ngày ngày mỗi khi màn đêm vừa buông xuống . Ran lại đến chỗ Shinichi làm việc và chờ đợi người anh trai của mình ....
_Hôm nay anh làm việc có vất vả ko mà sao em thấy anh mệt quá vậy : Ran tỏ vẻ quan tâm
_Vất vả thì cũng phải chịu thôi em . Muốn kiếm tiền thì phải lao động chứ : Shinichi thở nặng nhọc .
_Anh đi làm vất vả như thế thì dễ bệnh lắm đấy . Hay là em cũng đi tìm việc gì đó làm phụ anh nhé : Ran cầm khăn giấy lau những giọt mồ hôi trên mặt Shinichi
_Ko đc đâu ! Em còn nhỏ thế ko đủ sức để đi làm việc đâu . Mỗi ngày đc em đến đón anh đi làm về . Như vậy là anh cũng đủ thấy vui và ko còn mệt nữa rùi : Shinichi xoa đầu Ran cười .
_Ấy chết ! Em quên nấu cơm rùi : Ran chợt nhớ ra điều gì đó và thốt lên
_Hok sao ! Ăn cơm hoài cũng ngán . Hay là hôm nay chúng ta đổi khẩu vị đi nhé : Shinichi khẽ cười
_Nhưng mà tốn kém lắm . Thôi để em đi siêu thị mua ít đồ về nấu cơm là đc rồi : Ran tỏ vẻ e ngại .
_Từ trước đến giờ em chưa đc ăn món gì ngon . Hôm nay anh vừa mới đc tăng lương hay là đi ăn 1 bữa xem như là chúc mừng vậy : Shinichi liền nói
_Ok ! Thế thì chúng ta đến quán ăn phía trước đi nhé : Ran vui vẻ cười .
_Uhm ! Nhưng quán đó bán món gì vậy ? - Shinichi nhìn Ran ngơ ngác hỏi .
_Ặc ! Thì trên biển hiệu có ghi dòng chữ " Susi " to đùng đó mà anh ko biết àh : Ran ngạc nhiên
_Ờ ..ờ ! Thì ra là vậy . Bây giờ thì anh biết đó là chữ Susi rồi : Shinichi khoái chí cười .
_Em xin lỗi ! thì ra là anh ko biết chữ àh ? - Ran buồn bã nói .
_Em khờ quá ! Có gì mà phải xin lỗi chứ . Chẳng phải lúc nãy nhờ em mà anh mới biết đc đó là chữ Susi sao . Thôi lo vào quán ăn đi , rồi anh đưa em đi mua thêm vài bộ đồ : Shinichi xoa đầu Ran tươi cười .
_Dạ ! Thế sau này em sẽ dạy cho anh học chữ nhé : Ran cười hồn nhiên .
_Uhm ! Cám ơn em gái ngoan : Shinichi cười vui vẻ đáp
Vậy là sau những giờ đi làm việc về . Thì Shinichi còn phải học chữ do em gái của mình dạy nữa . Thế là chưa mất đầy 1 tháng Shinichi đã biết viết , biết đọc từng chữ .
*****************
Chap 3 : Con búp bê
Thời gian trôi wa thật nhanh . Từ 1 cậu bé mà bây giờ Shinichi đã 20t và Ran cũng trở thành 1 cô thiếu nữ duyên dáng và quyến rũ hơn với độ tuổi 18 . Cuộc sống của họ cũng đã ít vất vả hơn so với trước đây . Cả Shinichi và Ran giờ đây đã bắt đầu có những rung động trong tình yêu . Nên cả 2 ko đơn giản xem nhau như anh em nữa mà là 1 tình yêu thật sự .
Và trong 1 đêm Valentine Shinichi đã cùng với Ran đi dạo phố . Những ánh đèn lung linh huyền ảo xen kẽ những tiếng nói cười của những đôi tình nhân đang nắm tay nhau đi dạo tạo nên 1 bầu không khí tràn ngập tình yêu thương khắp đường phố .
_Em trốn đây ! Đố anh tìm đc em đấy : Ran chợt buông tay Shinichi và tinh nghịch chạy mất .
_Tại sao anh phải đi tìm em chứ ?- : Shinichi liền gọi với theo
_Sao thế ? Nếu vậy là anh ko yêu em àh ? - Ran liền quay lại
_Thì bởi vì lúc nào em cũng ở trong trái tim của anh mà : Shinichi cầm tay Ran đặt lên trên ngực của mình .
_Nhưng mà ... ! em ... em muốn chơi trò gì đó cho vui vui chút thôi mà : Ran đỏ mặt ngượng ngùng khẽ nói .
_Này ! ở đó có gì đông vui lắm kìa . Hay là chúng ta đến đó xem thử đi : Shinichi bất ngờ thốt lên và nắm tay Ran chạy thật nhanh đến chỗ đám đông phía trước
_Woa ! Thì ra ở đây người ta bán búp bê Hina nhìn đẹp wá : Ran tròn xoe mắt trầm trồ thích thú .
_Em thích nó lắm àh ! Thế để anh mua cho em vài con chơi nhé : Shinichi vui vẻ cười .
_Ngốc wá ! Anh tưởng ai cũng mua đc con búp bê Hina này lắm àh ? - Ran chợt cười trêu chọc
_Sao thế ? Nó có gì đặc biệt àh ? - Shinichi tỏ vẻ ngơ ngác
_Búp bê Hina này gồm có ít nhất 15 con / bộ và giá của nó cũng rất đắt tiền . Anh thử nhìn con Dairi hoàng hậu xem . Chỉ 1 con đó thôi là giá đã đắt gấp mấy lần so với loại búp bê bình thường rồi : Ran liền giải thích
_Chà ! ko ngờ em lại biết rõ về loại búp bê này như vậy : Shinichi tỏ vẻ ngạc nhiên
_Dĩ nhiên rùi ! Trước đây khi mẹ em còn sống . Đã từng mua cho em 1 bộ búp bê Hina về chơi . Nhưng từ lúc cha mẹ em điều qua đời thì em đã bị thất lạc bộ búp bê Hina này rồi : Ran tỏ vẻ tiếc nuối .
_Em đừng buồn nữa ! Anh sẽ cố gắng kiếm nhiều tiền mua cho em bộ búp bê này : Shinichi nắm chặt tay Ran an ủi .
_Uhm ! Anh hứa rùi đấy nhé : Ran liền nở 1 nụ cười thật tươi
_Thôi bây giờ trời cũng đã tối lắm rồi . Chúng ta mau về nhà thôi : Shinichi nắm chặt tay Ran cùng nhau đi về trong sự tiếc nuối .
**************
Chap 4 : Trái tim anh luôn ở bên cạnh em
Cuộc sống giữa Shinichi và Ran đang trở nên ngọt ngào và hạnh phúc từng ngày. Nhưng thật ko may mắn cho Ran khi cô mắc phải căn bệnh tim rất nặng . Vì ko muốn Shinichi phải quá lo lắng cho mình nên cô đã âm thầm chịu đựng . Và trong 1 buổi chiều đi siêu thị mua đồ cơn bệnh tim của Ran đã tái phát và ngất xỉu giữa đường . May mắn đc người đi đường phát hiện và đưa cô vào bệnh viện kịp thời . Nhận đc hung tin Shinichi từ chỗ làm đã nhanh chóng chạy đến bệnh viện ...
_Bác sĩ ! Cô ấy sao rồi ? - Shinichi sốt ruột nắm chặt lấy tay vị bác sĩ từ trong phòng cấp cứu đi ra liên tục hỏi .
_Cậu là người nhà của cô gái này àh ? - bác sĩ từ từ hỏi
_Vâng ! thế cô ấy có sao ko ? - Shinichi sốt ruột liền hỏi liên tục
_Cô ấy đã bị bệnh tim quá lâu nên chỉ còn cách là thay tim mới cho cô ấy mới mong giữ đc mạng sống thôi : Bác sĩ liền giải thích
_Thế sao ông ko thay tim cho cô ấy nhanh đi ? - Shinichi mất bình tình liền hối thúc .
_Rất tiếc là bệnh viện của chúng tôi đã hết tim để thay thế cho cô ấy . Chúng tôi đang cố gắng đi tìm kiếm tim để thay cho cô ấy . Nên cô ấy chỉ có thể sống đc đến ngày mai nếu ko tìm đc trái tim mới : Bác sĩ thở dài tiếc nuối và cúi đầu bỏ đi .
Thế là Shinichi vì quá yêu Ran nên anh đã quyết định dùng tim của mình để thay thế cho Ran . Và anh cố gắng thực hiện lời hứa của mình là mua cho Ran 1 bộ búp bê Hina . Nhưng số tiền mà anh đã cố gắng dành dụm nhiều năm nay chỉ có thể đủ đóng tiền viện phí thôi . Nên Shinichi đã thức suốt đêm để cố gắng may cho Ran 1 con búp bê Dairi mà cô thích nhất .
_Ui da ! lại chảy máu nữa rồi . Mình thật bất tài quá , có con búp bê mà may mãi cũng ko xong : Shinichi cố gắng may cho xong con búp bê trên đôi tay đã dính đầy máu vì bị kim đâm
_Ko ! Nhất định mình phải may cho đc mới thôi : Shinichi cố gắng
Thời gian dường như trôi wa rất nhanh đối với Shinichi . Bởi vì anh chưa làm đc điều gì , chưa thực hiện đc ước mơ của tương lai mình . Anh sắp phải đối mặt với cái chết , sẽ phải xa Ran mãi mãi . Người con gái duy nhất mà anh vẫn yêu thương và luôn dành trọn tất cả những gì đáng quý cho cô ấy . Nhưng đối với Shinichi thì sự hy sinh của anh để cho Ran có thể đc sống chỉ như vậy thôi là cũng đủ làm anh cảm thấy hạnh phúc lắm rồi . Và thế là 1 ngày mới cũng đã bắt đầu . Shinichi đã chuẩn bị tinh thần để đón nhận lấy cái chết của mình . Anh vội vàng vào phòng bệnh của Ran nhìn mặt cô ấy lần cuối ...
_Ran ! em biết ko nụ cười của em đẹp lắm . Anh muốn em mãi tươi cười như vậy mãi . Nhưng có thể đây là lần cuối anh đc ở bên cạnh em và nhìn thấy em cười . Bởi vì anh sắp phải đi đến 1 nơi rất xa rồi : Shinichi nắm chặt tay Ran mà nước mắt cứ nghẹn ngào tuôn rơi .
Ca mổ thay tim cũng đc các bác sĩ chuẩn bị xong .
_Cậu đã suy nghĩ kỹ chưa . Bởi vì mạng người ko phải là chuyện đùa đâu : Bác sĩ cố gắng hỏi lại Shinichi trước khi mổ .
_Tôi đã suy nghĩ suốt đêm qua rồi . Mong ông hãy nhanh tay giúp để cứu sống cô ấy : Shinichi tỏ vẻ vội vàng
_ Thực ra là 1 bác sĩ như tôi thì ko thể đủ can đảm để cướp đi 1 mạng người đâu . Nhưng vì cậu đã muốn thế thì xem như tôi sẽ phá lệ lần này để giúp cậu vậy : ông bác sĩ thở dài tiếc nuối .
_Cám ơn ông đã quan tâm . Nhưng nếu như tôi ko chết thì cô ấy cũng chết thôi . Và thế thì tôi sống cũng có ích gì chứ . Bởi vì tôi ko thể sống thiếu cô ấy đc . Mong ông hãy hiểu và thông cảm cho tôi : Shinichi buồn bã thở dài .
_Đc rồi ! Thế cậu có muốn nhắn nhủ gì đến cô ấy ko ? - ông bác sĩ đáp
_Àh có ! Sau khi cô ấy tỉnh lại thì ông hãy đưa bức thư và con búp bê này cho cô ấy giùm tôi nhé : Shinichi liền nói và nhắm chặt mắt mắt lại chờ đợi cái chết đang diễn ra trước mắt .
Vài ngày sau Ran đã dần tỉnh lại và đc ông bác sĩ đưa cho lá thư và con búp bê . Cầm lá thư của Shinichi đọc và kèm theo con búp bê dính đầy máu trên tay mà Ran xúc động ko thể kiềm đc nước mắt .

Gửi em Ran .
Anh biết có thể là sự ra đi này của anh sẽ làm cho em vô cùng giận anh và đau khổ .
Nhưng anh ko còn sự lựa chọn nào khác . Mong em hãy hiểu cho anh và đừng buồn nữa . Anh vẫn còn nhớ rõ lần đầu tiên mình gặp nhau trong 1 căn nhà hoang đúng thật là tình cờ phải ko em . Tình cờ chúng ta gặp nhau , tình cờ chúng ta lại yêu nhau . Nên giờ đây khi chúng ta chia tay nhau có lẽ đó cũng chỉ là sự tình cờ thôi. Có lẽ số phận đã đưa đẩy anh với em gặp đc nhau . Nhưng thật trớ trêu là anh ko thể ở bên cạnh em suốt đời để có thể thấy em cười và đc chăm sóc cho em mỗi khi em ngã bệnh .Cám ơn em rất nhiều khi đã dạy cho anh biết đọc và viết chữ , đã cho anh 1 cuộc sống thật hạnh phúc và tràn đầy ý nghĩa .
Em đừng buồn nữa nhé . Bởi vì anh rất muốn đc thấy em cười vui vẻ và có 1 cuộc sống hạnh phúc . Àh mà anh đã may 1 con búp bê này để tặng em . Tuy nó ko đẹp như con búp bê Hina thật mà em thích nhưng dù sao anh cũng đã cố gắng để may tặng nó cho em . Mong em ko chê món quà này của anh . Mặc dù anh ko thể ở bên cạnh em mãi mãi . Nhưng em hãy ghi nhớ rằng trái tim anh vẫn luôn ở bên cạnh em và yêu em mãi mãi khi trái tim ấy vẫn còn đập thì anh vẫn còn mãi mãi yêu em .
Chúc em sẽ tìm đc 1 cuộc sống khác thật hạnh phúc hơn khi ở bên cạnh anh
Yêu em nhiều lắm
Sh
inichi

_Tại sao chứ ? Tại sao anh lại ngốc như thế chứ Shinichi . Anh nghĩ rằng em có thể hạnh phúc khi sống thiếu anh sao . Anh có biết anh chính là người thân duy nhất của em ko hả ? Em phải sống như thế nào đây chứ : Ran òa khóc gào thét thảm thương
Những năm tháng trước đây tuy vất vả nhưng đối với Ran đó là những kỷ niệm ngọt ngào nhất suốt cuộc đời này mà cô ko thể nào quên đc

_Cứu .... Có ai ko ... giúp ...tôi với
_Cậu bị sao thế ?
_Cứu ...tớ với . Tớ...đói...wá
_Này ! cậu sao thế ? tỉnh dậy đi , tớ có cái này cho cậu nè
_Cậu đói lắm àh ? Thế thì cậu ăn tạm mấy thứ này đi
_Uhm ...! Cám ơn cậu
_Cậu ăn từ từ thôi . Kẻo mắc nghẹn đấy
_Uhm ! Mà cậu tên gì thế ?
_Àh ! tớ tên là Shinichi . Thế còn cậu tên là gì ?
_Tớ àh ? tên tớ là Ran
_Hihi ! tên cậu nghe dễ thương wá

_Ấy chết ! Em quên nấu cơm rùi
_Hok sao ! Ăn cơm hoài cũng ngán . Hay là hôm nay chúng ta đổi khẩu vị đi nhé
_Nhưng mà tốn kém lắm . Thôi để em đi siêu thị mua ít đồ về nấu cơm là đc rồi
_Từ trước đến giờ em chưa đc ăn món gì ngon . Hôm nay anh vừa mới đc tăng lương hay là đi ăn 1 bữa xem như là chúc mừng vậy
_Ok ! Thế thì chúng ta đến quán ăn phía trước đi nhé :
_Uhm ! Nhưng quán đó bán món gì vậy ?
_Ặc ! Thì trên biển hiệu có ghi dòng chữ " Susi " to đùng đó mà anh ko biết àh
_Ờ ..ờ ! Thì ra là vậy . Bây giờ thì anh biết đó là chữ Susi rồi
_Em xin lỗi ! thì ra là anh ko biết chữ àh ?
_Em khờ quá ! Có gì mà phải xin lỗi chứ . Chẳng phải lúc nãy nhờ em mà anh mới biết đc đó là chữ Susi sao . Thôi lo vào quán ăn đi , rồi anh đưa em đi mua thêm vài bộ đồ : Shinichi xoa đầu Ran tươi cười .
_Dạ ! Thế sau này em sẽ dạy cho anh học chữ nhé
_Uhm ! Cám ơn em gái ngoan

_Em trốn đây ! Đố anh tìm đc em đấy
_Tại sao anh phải đi tìm em chứ ?
_Sao thế ? Nếu vậy là anh ko yêu em àh ?
_Thì bởi vì lúc nào em cũng ở trong trái tim của anh mà


Tài sản
CLick Vào Xem Tài Sản Của shin_ran_726





Tue Jun 30, 2015 9:58 am
NgocLongKasuto's

Members
NgocLongKasuto's
Members

Tổng số bài gửi : 13
Xu : 20
Điểm : 1
Chòm sao : Pisces
Birthday : 13/03/1994

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 13
Xu : 20
Điểm : 1
Chòm sao : Pisces
Birthday : 13/03/1994
Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [fic Shinran] Trái tim anh luôn ở cạnh em



Có chút cảm động ._.

Tài sản
CLick Vào Xem Tài Sản Của NgocLongKasuto's







[fic Shinran] Trái tim anh luôn ở cạnh em Collap11Trả lời nhanh
Trang 1 trong tổng số 1 trang