•·.·´¯`·.·• ( Crazy Night - Fan Angel Ran ) •·.·´¯`·.·•
Chào mừng bạn đến với Crazy Night - Fan Angel Ran
Hãy cùng thỏa mình đến với chúng tôi và nổi loạn theo phong cách của bạn =))
•·.·´¯`·.·• ( Crazy Night - Fan Angel Ran ) •·.·´¯`·.·•
Chào mừng bạn đến với Crazy Night - Fan Angel Ran
Hãy cùng thỏa mình đến với chúng tôi và nổi loạn theo phong cách của bạn =))


Một thế giới không có bất cứ khoảng cách dành cho fan's Ran . Tham gia để góp vui cho Crazy Night
 
Trang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

|

For Mybeloved Kikyou...

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Mon Aug 06, 2012 3:13 pm
shin_ran_726

Moderators
shin_ran_726
Moderators

Tổng số bài gửi : 1134
Xu : 1970
Điểm : 46
Chòm sao : Cancer
Giới tính : Nữ Birthday : 10/07/2000
Đến từ : Thế giới Trinh Thám

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 1134
Xu : 1970
Điểm : 46
Chòm sao : Cancer
Giới tính : Nữ
Birthday : 10/07/2000
Đến từ : Thế giới Trinh Thám
Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: For Mybeloved Kikyou...



Tác giả: yukijichou-tsukiyomichan
Nguồn: kikyoufc


Có những lý do để yêu em.





Người ta nói tình yêu không cần phải có lý do. Dĩ nhiên là thế, người ta luôn nói những thứ quá đẹp mà; còn tôi, tôi yêu ai là có lý do của tôi, không bao giờ có chuyện là do một thứ gì quá thần bí gây nên. Cười cái; tôi yêu Kikyou vô cùng tận.

-Rumiko-sensei từng nói bà đặt cho Kikyou tên của một loài, và loài hoa đó có ý nghĩa là Unchange Love- Tình yêu không thay đổi.

Yêu Kikyou vì cái tên của em quá đẹp; Kikyou-Unchange love. Và có lẽ vì thế mà em yêu Inuyasha đến vô cùng, có lẽ vì thế mà có một Kikyou tranh đấu cho tình yêu và hạnh phúc, có lẽ vì thế mà Kikyou đã đau khổ như thế nào khi không thể tìm kiếm một tình yêu khác-chỉ có thể đứng trông theo Inuyasha.

Nếu nói Kikyou từng rất hận Inuyasha, thì cũng chỉ vì yêu quá mà thôi. Nếu nói là Kikyou "từng" muốn giết Inuyasha, thì đó không phải chỉ là "từng" thôi sao? Kikyou đã vẫn luôn yêu Inuyasha, với cái tình yêu mà người ta gọi là Unchange Love đó, mĩ miều lắm, đẹp lắm nhưng cũng xót xa lắm.


-Yêu Kikyou vì quá khứ của em quá đẹp; vì ký ức mờ nhạt đó lại cho tôi cảm giác ấm lòng, vì một Kikyou luôn mỉm cười dịu dàng ngày hôm qua đã thay thế bằng một Kikyou chất chứa thù hận. Thù hận đã sao- dơ bẩn thì sao- còn được sống và yêu không phải là quá tốt rồi hay sao. Còn được trông chờ hi vọng, dù sống vui vẻ hay hạnh phúc, oán ghét hay tin tưởng-không phải đều chỉ là sống thôi sao? Vậy mà có người lại muốn em phải sống như một thánh nữ-không oán ghét hận thù đấy. Cười.

Quá khứ đã là quá khứ, nếu nói Inuyasha phải ở bên Kikyou như ngày xưa thì có phải quá tàn nhẫn khi Kikyou đã thay đổi ?

Không. Kikyou đã thay đổi, phải; nhưng tình yêu mà cô dành cho Inuyasha đâu hề thay đổi. Vậy mà tình yêu Inuyasha dành cho Kikyou đã thay đổi ít nhiều. Tôi không nói rằng Inuyasha không còn yêu Kikyou, cũng không nói rằng Inuyasha yêu Kikyou nhất trên đời; duy chỉ có một thứ tôi dám chắc rằng: khi yêu Kikyou, Inuyasha cảm thấy mình đau khổ, và khi ở bên cạnh Inuyasha, Kikyou cũng thấy đau.

Nếu nói rằng cái quá khứ không là cái gì thì đã quá sai lầm.

Đánh giá con người thì không nên xét đến quá khứ của họ.
Nhưng đánh giá tình yêu phải xét từ quá khứ, đến hiện tại và tương lai.

Quá khứ họ sống như thế nào, hiện tại giữa họ ra sao, rồi tương lai họ sẽ đi đến đâu ? Không phải sao? Kikyou đâu phải là người đến sau, em chỉ là đến quá sớm khi hạnh phúc chưa kịp đến, rồi cũng lại ra đi quá sớm; cuối cùng, lại đến quá muộn.

Cười. Cuộc đời Kikyou có nhiều lầm lỡ, cũng vội vàng quá. Như tôi từng nói về tình yêu của Kikyou:

"Tình yêu là một chén thuốc đắng và một viên kẹo; khi người ta uống hết chén thuốc đắng đó, thì sẽ được viên kẹo ngọt, và rồi hạnh phúc sẽ chỉ hết khi viên kẹo ngậm đến chán chê, mà khi nó tan đi, thì đầu lưỡi vẫn còn vị ngọt. Nhưng chỉ duy với người có thể uống hết chén thuốc đó mà thôi. Nếu người ta thấy vị đắng mà bỏ cuộc, thì cả đời người ấy, căn bệnh không thể chữa lành mà thậm chí, không nhận được viên kẹo ngọt ấy, sẽ phải chịu đắng mãi thôi

Nhưng thuốc cũng có mức độ đắng khác nhau, có chén đắng đến không thể ngửi mùi, có chén đắng đến nhạt miệng, cũng có chén đắng ngọt dịu lòng. Và Kikyou là người sỡ hữu chén thuốc đắng khó uống đó, không hẳn là khó uống nhất, nhưng với một người vốn từ trước không hề có khái niệm "được chữa lành", không hề có khái niệm thế nào là được quan tâm hay chăm sóc thì chén thuốc đó là vô cùng khó uống.



Nhưng vẫn uống. Duy chỉ có vì nó đắng quá mà giữa chừng đã bỏ xuống và giật lấy viên kẹo, ngọt nhất thời mà thôi...và cuối cùng, chén thuốc sẽ vẫn phải uống mà không có một viện kẹo ngọt nào cho kết thúc. Số mệnh của Kikyou- là một mình ôm tình yêu lỡ làng của mình và vị đắng đến cuối cuộc đời"

Tôi đã nói như thế, phải. Quên mất tình yêu của Kikyou còn có Inuyasha. Có Inuyasha cho Kikyou cái cảm giác ấm áp trước khi mất, còn có Inuyasha cho Kikyou một chút nước lạnh, để vị đắng từ từ dịu đi.

-Yêu Kikyou vì tình yêu của em với Inuyasha quá đẹp. Không phải không có nụ cười, không phải không có hạnh phúc-đủ cả đấy chứ. Năm mươi năm trước người Inuyasha đi theo là Kikyou; người Inuyasha cùng cười cùng khóc là Kikyou; và người nghe Inuyasha nói "I want to be with Kikyou forever" cũng là Kikyou..

Năm mươi năm trước, Inuyasha...chỉ cần được nhìn thấy Kikyou, chỉ cần được đi theo Kikyou, chỉ cần được cùng Kikyou khóc cười là đủ.

"I want to be with Kikyou forever"

Có ai ngờ rằng Inuyasha lại có thể nói ra một câu nói như thế.

Khi coi hai episode 147 & 148 trong Anime Inuyasha- episode special về Kikyou, nghe thấy câu nói này. Lần thứ nhất, tôi tưởng mình nghe nhầm, lần thừ hai, lần thứ ba cũng thế; rồi rất nhiều lần sau đó, khi coi hai episode đó, tua đi tua lại đoạn Inuyasha nói câu đó, mới chấp nhận được chính inuyasha đã nói như thế.

Nếu tôi không hề biết đến quá khứ của em và Inuyasha với bốn mùa thắm sắc, với bước chân hai người giữa mùa đông, với những bước chân của Inuyasha chạy theo Kikyou vội vã, ánh mắt anh chăm chăm nhìn Kikyou, thì có lẽ đến bây giờ tôi vẫn còn trách Kikyou quá ích kỉ.

Biết làm sao được, khi ngày hôm qua những lờ hẹn thề còn đó; biết làm sao được khi người xưa đã thay đổi. Kikyou đã từng hận Inuyasha, không phải vì vì Inuyasha mà em phải chết, cũng không phải vì Inuyasha có Kagome bên cạnh, Kikyou hận Inuyasha nhất, có lẽ bởi vì em nghĩ Inuyasha lừa dối mình. Đúng nhất là lúc đó, em nghĩ, câu nói "I want to be with Kikyou forever" của Inuyasha, chỉ là giả dối thôi.


Đó là quá khứ mà người ta chê cười đấy.

Ngày hôm qua đã đi qua và biến mất, để ngày hôm nay ở lại với tình yêu lỡ làng. Nhưng ngày hôm qua ấy quá đẹp; làm sao con người ta có thể trở lại ngày hôm nay với chia phôi và tan vỡ; cười, tôi chê trách cái ngày hôm qua đó; tôi chê trách cái số phận của Kikyou. Nghiệt ngã đến thế, số phận như thế-kêu con người ta đau khổ là đau khổ, hạnh phúc là hạnh phúc sao ?

-Yêu Kikyou vì em dám sống hơn những người khác...hơn tôi....

Người ta sợ định kiến, người ta sợ con mắt người đời, người ta nói không được phạm lỗi, không được hành động ngông cuồng tàn nhẫn, để viện ra bao nhiêu cái lý do cho mình bỏ cuộc, để viện ra bao nhiêu lý do để từ bỏ tình yêu của mình và theo một tình yêu khác. Còn Kikyou ? Em yêu bằng chính tâm hồn mình và dù trong hoàn cảnh nào chăng nữa-sẵng sàng đấu tranh cho tình yêu của mình-chẳng phải chỉ vì yêu thôi sao ? Chẳng phải chỉ để được ở bên Inuyasha thôi sao; tình yêu như thế mà bị trách khứ, có phải vì xã hội toàn những người giả tạo, chỉ chuộng cái hình thức "Chỉ cần người mình yêu hạnh phúc là hạnh phúc lắm rồi "

Nực cười. Không bao giờ trên đời này có thứ tình yêu đó. Hi sinh theo cái kiểu từ chối tình yêu trước giờ để quay qua kẻ khác rồi bảo là để quên người cũ-để người ta được hạnh phúc. Giả tạo cả. Không bao giờ có. Kikyou hiểu rõ chỉ khi ở bên cạnh mình Inuyasha mới có hạnh phúc và chính Kikyou-mới có hạnh phúc. Nên đấu tranh là sai sao ?

Dám yêu và dám sống. Yêu là đấu tranh, là giành lấy tình yêu cho mình; tôi đã vẫn luôn nghĩ, tình yêu em dành cho Inuyasha như thế, cách yêu của em như thế...là đúng đắn.

-Yêu Kikyou vì nụ cười của em.

Buồn. Uhm, Kikyou luôn có cái cách cười khiến người ta nhói lòng, luôn có cái cách cười dù có tỏ ra vui đến mấy cũng khiến người ta hiểu được nỗi đau của mình; nhưng có lẽ ít người cảm thông với nó. Dù thế, đó là điểm khiến em đẹp hơn cả trong mắt tôi.

Chả ai bảo Kikyou phải có nụ cười tinh nghịch như Kagome, cũng chả ai bắt Kikyou phải hồn nhiên mà xoa dịu Inuyasha.

Người ta nói Kagome làm Inuyasha hết cô độc, nhưng khi gặp Kagome, Inuyasha đâu có cô độc. Inuyasha lúc gặp Kagome chỉ có một mình, phải , nhưng cô độc là sao; Inuyasha không hề có ý thức gì khi đã bị phong ấn, thậm chí khi thoát ra, anh cũng không ý thức được thời gian đã qua là năm mươi năm-anh không nhận thức gì trong thời gian bị phong ấn. Thật ra, anh một mình ở đó, nhưng không-hề cảm thấy đơn độc. Từ khi gặp Kagome, anh có nhiều người xung quanh, cái đó là không một mình, nhưng khi anh có một mình-mà không ý thức được nó, không thể gọi là đơn độc được.

Còn khi gặp Kikyou, Inuyasha chỉ có một mình, anh ý thức được nó, nhưng không phải Kikyou đã thay đổi Inuyasha, mà chính Inuyasha từng bước khép đi vết thương lòng cho Kikyou đó thôi.

Chính Inuyasha là người đầu tiên tặng cho Kikyou món quà của con gái. Chính Inuyasha là người nói muốn ở cạnh Kikyou mãi mãi, cũng chính Inuyasha là người đi theo và sửơi ấm cho Kikyou, nên Kikyou yêu Inuyasha, chẳng là gì kì lạ cả. Người ta nói Kikyou đã từng làm Inuyasha hiền lành hơn, nhưng thật ra là vì Kikyou nhờ Inuyasha mà cảm nhận được hạnh phúc.

Nếu ai đó đã từng xem hai episode mà tôi từng nói, ắt hẳn không thể không để tâm đến hình ảnh Kikyou giữa đêm khuya, đốt ngọn đèn dầu mà lén bôi chút son lên môi. Mà son môi đó, là do mẹ Inuyasha để lại và chính Inuyasha đem tặng Kikyou. Nhìn Kikyou lén bôi chút son lên môi mà chợt nhói lòng, cái hạnh phúc của một người con gái, đơn giản là thế, mà vẫn không bao giờ có được. Và ngoài cái việc đau lòng khi nhìn thấy Kikyou như thế, nếu nói đến đau, tôi đã khóc, khi hình ảnh kết thúc hai ep đó, Kikyou bị "Inuyasha" đánh ngã, và "Inuyasha" bóp nát hộp son môi đó, trong ánh mắt rưng rưng của Kikyou.

Cái gì đến sẽ đến. Phải không ?

Cái đau khổ của Kikyou ấy...sẽ ít người hiểu được, dĩ nhiên, nó không có trong manga nên ít người cảm thông, ít người yêu, riêng tớ, vẫn sẽ yêu kikyou vô cùng.

Inuyasha và Kikyou...

Yêu nhau đến với nhau bằng sự đồng cảm.

Chả ai bảo Inuyasha cần Kagome là sai. Cười. Người ta yêu nhau và đến với nhau không phải chỉ là để tìm thấy bình yên và 'hạnh phúc' sao ? Vậy nếu Inuyasha chọn Kagome thì chẳng ai có quyền trách anh cả. Ở bên Kagome anh nhận thấy bình-yên thật sự, cảm thấy hình bóng cô trong trái tim mình là không bao giờ có thể thay đổi, để rồi bất chợt thốt lên cái câu "Nơi bình yên nhất trong tâm hồn mình, chính là hình bóng Kagome"; phải, Kagome luôn là nơi chốn bình yên của Inuyasha mà.

Ở bên Kikyou, Inuyasha không tìm thấy được cái bình yên vốn dĩ có nếu bên Kagome đó, ở bên Kikyou dù có cố đến bao nhiêu cũng chỉ cảm thấy xót xa và niềm ân hận quá khứ mà thôi. Nếu nói ở bên Kikyou, Inuyasha chỉ thấy mất mát và hối hận thì cũng không sai. Cười. Người ta yêu nhau đến với nhau để tìm hạnh phúc, chả cái lý nào bắt người ta phải chọn con đường toàn nỗi buồn cả. Vậy Inuyasha không chọn Kikyou thì chả ai trách được anh ấy, chỉ khi Inuyasha chối bỏ Kikyou, lúc đó mới có cái để oán giận.

Nhưng cũng chính khi Inuyasha không-thể-bỏ-mặc Kikyou, lại làm cô bấu víu vào cái tình cảm quá xưa cũ của mình. Tin rằng vẫn còn có thể bên nhau , thật sự đó không là lỗi của Inuyasha. Chỉ là vì ngày xưa của hai người quá đẹp, quá nên thơ, nên giờ đây, tình yêu biến thành nỗi đau cũng nhiều như thế.

Hoạ Trinh lẫn Lý Doanh đều nói "Kiếp sau của tôi dù có gíống tôi thế nào cũng không bao giờ là tôi", Kikyou cũng hiểu điều đó chứ, nên cô không chấp nhận cái kiểu thay thế bằng Kagome. Cười. Hai con người khác nhau đến thế.


Nếu không có Kagome, người ở bên Inuyasha lúc này là Kikyou. Nhưng nếu không có Kagome, thì Kikyou không bao giờ có thể sống lại để nhận ra tình yêu của mình dành cho Inuyasha lớn đến mức nào, và nhận ra tình yêu đó là đúng đắn. Và cái gì cũng được trả lại bằng một giá trị tương ứng của nó, hiểu mình yêu thế nào, Kikyou không thể ở cạnh Inuyasha nữa. Người giúp cô gặp Inuyasha lại chính là người cướp Inuyasha của cô. Người đó sẽ thay thế cô nghe Inuyasha nói cái câu "I want to be with you forever"

Forever . Cười. Chỉ năm mươi năm qua,tình đã phai, cái gì gọi là mãi mãi. Inuyasha không cố ý yêu người khác, càng không muốn quên Kikyou, lý do để cười là gì ? Vì trái tim quá nghiệt ngã, đã sắp đặt con người ta một thay đổi mà chính con người ta đã chẳng hề mong muốn. Nếu được chọn, Inuyasha cũng sẽ không chọn thay đổi, nhưng yêu là việc của trái tim, và ai có lý trí ,thì tình yêu sẽ đau khổ, vậy thôi. Tình yêu của Kikyou dành cho Inuyasha dù đẹp thế nào, tôi vẫn thấy nó quá mờ ảo. Cái gì không thay đổi, thì nó không thực. Và cái không thực thì không thể tồn tại.

Kikyou có cái kết thúc chết đi, vói hạnh phúc được làm "người con gái bình thường" với mọi cảm thông của nhân vật trong Inuyasha, nhưng cũng không ít người, nhìn thấy em mất mà hả dạ, hay thay vào đó là vô cảm. Đôi lúc tôi tự hỏi, họ có vô tâm hay không, có quá bất công với Kikyou hay không.


Nhưng Kikyou thì không cần thứ đó, em chỉ cần tình yêu của Inuyasha-thứ mà em đã đánh mất trong bể nước nhân sinh.

Rồi tình yêu của em sẽ đi đến đâu đây ?


Vẫn yêu Kikyou vì tất cả những gì em đã làm...



Tài sản
CLick Vào Xem Tài Sản Của shin_ran_726







 For Mybeloved Kikyou... Collap11Trả lời nhanh
Trang 1 trong tổng số 1 trang