•·.·´¯`·.·• ( Crazy Night - Fan Angel Ran ) •·.·´¯`·.·•
Chào mừng bạn đến với Crazy Night - Fan Angel Ran
Hãy cùng thỏa mình đến với chúng tôi và nổi loạn theo phong cách của bạn =))
•·.·´¯`·.·• ( Crazy Night - Fan Angel Ran ) •·.·´¯`·.·•
Chào mừng bạn đến với Crazy Night - Fan Angel Ran
Hãy cùng thỏa mình đến với chúng tôi và nổi loạn theo phong cách của bạn =))


Một thế giới không có bất cứ khoảng cách dành cho fan's Ran . Tham gia để góp vui cho Crazy Night
 
Trang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

|

Thư gửi em - sau một thời gian dài quên lãng

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Fri Aug 03, 2012 6:55 pm
shin_ran_726

Moderators
shin_ran_726
Moderators

Tổng số bài gửi : 1134
Xu : 1970
Điểm : 46
Chòm sao : Cancer
Giới tính : Nữ Birthday : 10/07/2000
Đến từ : Thế giới Trinh Thám

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 1134
Xu : 1970
Điểm : 46
Chòm sao : Cancer
Giới tính : Nữ
Birthday : 10/07/2000
Đến từ : Thế giới Trinh Thám
Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Thư gửi em - sau một thời gian dài quên lãng



Tác giả: yukijichou-tsukiyomichan
Nguồn: kikyoufc

Từ một nơi rất xa em không thể nào hay biết.





Thư gửi em!



Vậy là tính đến bây giờ, chúng ta đã xa nhau một thời gian dài. Tôi không còn dõi theo em từng chút, từng chút một như cái thời điểm mấy năm về trước, tôi cũng không còn âm thầm cầu mong cho em được sống cách tốt đẹp và hạnh phúc hơn bất cứ ai trên đời. Bởi lẽ em đã chết, không chỉ một lần.



Kikyou à, mọi chuyện đã thực sự kết thúc, không phải chỉ với mình em, mà với tôi, với họ, với người con gái đó cũng như con người mà em thương yêu nhất. Tất cả mọi người, ai đó cũng đều nhận được kết thúc cuối cùng của mình; cũng giống như em, nhưng bình an và hạnh phúc hơn.



Kikyou à.



Ngày hôm nay, ở nơi tôi sống, nắng và mưa đồng hành, trong nắng vàng trải vô tận còn bụi mưa giăng mờ lối, trông hỗn lộn nhưng lại êm đềm cách kì lạ. Lúc nào đó không hay, tôi lại nghĩ đến em, đến quá khứ và tình cả hai ta cùng nhau chôn giữ. Vậy đó, Kikyou à, hôm nay mọi chuyện đã thực sự chấm dứt. Tình yêu của em và tôi dành cho người đó cũng thực sự không còn tồn tại nữa rồi. Có buồn không em?



Hôm nay tôi đã lật lại từng trang truyện cũ, nhìn ngắm em, dõi theo em. Hôm nay tôi đã ngân nga những bài nhạc cũ, rồi cả khúc nhạc "Lời chia tay vì hạnh phúc của ngày mai" đó, nghe lại ca khúc My will, nhẩm theo từng tiếng nói của em trong từng đoạn anime, cố hiểu xem em thực sự đang nghĩ gì, cố đoán xem nếu tôi có thể hóa thân ở bên em, em sẽ ra sao. Cuối cùng giật mình sợ hãi khi biết dù tôi có cố thế nào, kết thúc của em cũng được định sẵn rồi. Cô đơn, không tôi, không anh.



Lần đầu tiên nghĩ rằng mình hiểu em, phút đầu tiên yêu em trong đời, tôi đã nghĩ, có lẽ vì chúng ta cùng yêu một người, yêu đến mức có thể chết đi sống lại, thực sự không phải vậy, không giống nhau, phải không em? Con người đó, dù tôi có cố hiểu, có yêu đến mức nào chăng nữa, thì những gì tôi có thể làm cho người đó đều là con số 0, thì trong mắt người đó vẫn không có sự tồn tại của tôi, có lẽ vì thế, mà tôi không đau như em, vì thế mà tôi không hề giống em. Người con trai đó, mất đi rồi tôi còn có nhiều thứ khác nữa, vì lẽ ban đầu sự tồn tại của tôi đối với người đó là vô nghĩa, thậm chí người đó chẳng thèm biết đến nó, thế nên chẳng hi vọng gì; không hi vọng thì không that vọng, không bại trận thì chẳng biết đến đau thương và khao khát, em nhỉ?




Tôi đã nghĩ, giá như, giống như tôi, sự tồn tại của em đối với người đó cũng mờ ảo hay vô hình, giá như đừng gặp gỡ và quen biết, em sẽ chẳng thể yêu người đó, giá như thế, cứ thế, em sẽ bình yên sống hết cuộc đời mình, dù có cô độc, cũng không lẻ loi đến thế, không một mình kiếm tìm tình yêu vô vọng như thế. Nhưng con người em, con người tôi yêu, dường như chỉ sinh ra chỉ để sống và chết như thế, để gặp và yêu một người. Kiếp này, kiếp sau, rồi sau nữa, chỉ để yêu một người; nhưng dù người đó có yêu kiếp nào chăng nữa, đó cũng chẳng phải là em. Đau không em?




Tôi biết em và hướng về em từ cái ngày còn gọi em là “chị” nhỉ? Tôi cũng yêu em từ thuở đó, yêu người đó từ thuở đó. Tình yêu dành cho em cũng giống như một sự đồng cảm, dù nói chẳng quan tâm gì, nhưng nếu người đó xuất hiện, chìa bàn tay bảo tôi ‘cùng đi’, hẳn tôi cũng dang tay nắm lấy, vậy ra người đó có thể làm người ta mù quáng đến thế sao? Không phải, em à.



Người ta nói ‘chết là hết’ nhưng có những cái chết chỉ làm dăng dẳng tình cảm và khúc mắc không vơi. Người ta nói ‘buông xuôi hi sinh vì tình yêu của người mình yêu là tốt’ nhưng ai có thể chắc chắn rằng hạnh phúc của người mình yêu toàn vẹn nhất khi không phải là mình? Người ta nói biết đứng dậy và cố gắng khi vấp ngã nhưng đôi khi bỏ cuộc lại là điều tất yếu và hoàn hảo nhất. Tôi nghĩ, phải rồi Kikyou, lẽ ra em nên bỏ cuộc từ rất lâu về trước, để chẳng phải thương đau thế này, vậy mà, yêu em hơn nhiều khi em tiếp tục cố gắng. Cô gái của tôi.



Hôm nay nắng nơi tôi đang sống rất nhẹ, mượt mà, những tia sáng rọi xuống từ bầu trời trong cơn mưa nhẹ đó làm tôi hình dung ra nụ cười của em. Nụ cười rực rỡ như nắng và êm nhẹ như mưa. Muốn hét vang một lần nữa “Tôi yêu em”, nhưng mà, với sự lãng quên em trong thời gian vừa qua đó, tôi có xứng đáng nói như thế không?



Lặng thầm ba tiếng nói “Tôi yêu em”.



Giá như khi vừa sinh ra tôi đã là một người quyền lực tối thượng, hẳn là tôi đã làm mọi thứ để em có thể bên cạnh người em yêu thương, hạnh phúc đến tận cuối cuộc đời.
Giá như tôi là một đứa con trai tài giỏi, có thể đến bên em bảo vệ, chở che mọi lúc em cẩn để sự cô đơn không hiện diện, gặm nhấm linh hồn em.




Giá như tôi có thể làm được tất cả mọi điều tôi mong mỏi, những gì tôi muốn hứa hẹn với em, hẳn em sẽ không phải lẻ loi nhận cái kêt cục thương đau mãn nguyện không đáng đó.
Giá như tôi có thể để em dựa vào mỗi khi em cần, để nói cho em hiểu rằng em cũng cần một nơi bình yên thầm lặng, hoàn toàn không phải đấu tranh vì bất cứ điều gì.


Giá như.. tôi không phải nói “giá như”. Em nhỉ ?


Ngày hôm nay, sau một thời qian dài quên mất em và tình yêu của mình, tôi nhớ ra rất nhiều chuyện. Thấy mình vô dụng thật, hời hợt thật. Vậy nên bao câu nói yêu thương hay hứa hẹn trở nên lố bịch và sáo rỗng, hoàn toàn không muốn thể bao giờ. Vậy nên, giờ đây, tôi ngồi đây, nhìn mưa rơi, bởi nắng tắt lâu rồi, và cầu mong cho em hạnh phúc.




Dù hạnh phúc đó khó có thể đến được với em…

Tài sản
CLick Vào Xem Tài Sản Của shin_ran_726







Thư gửi em - sau một thời gian dài quên lãng Collap11Trả lời nhanh
Trang 1 trong tổng số 1 trang