•·.·´¯`·.·• ( Crazy Night - Fan Angel Ran ) •·.·´¯`·.·•
Chào mừng bạn đến với Crazy Night - Fan Angel Ran
Hãy cùng thỏa mình đến với chúng tôi và nổi loạn theo phong cách của bạn =))
•·.·´¯`·.·• ( Crazy Night - Fan Angel Ran ) •·.·´¯`·.·•
Chào mừng bạn đến với Crazy Night - Fan Angel Ran
Hãy cùng thỏa mình đến với chúng tôi và nổi loạn theo phong cách của bạn =))


Một thế giới không có bất cứ khoảng cách dành cho fan's Ran . Tham gia để góp vui cho Crazy Night
 
Trang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

|

(One short) The words i don't want to hear

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Mon Jul 23, 2012 10:12 pm
Amura_Rinko

Administrators
Amura_Rinko
Administrators

http://crazy-night.forum-pro.net
Tổng số bài gửi : 787
Xu : 1637
Điểm : 37
Chòm sao : Cancer
Giới tính : Nữ Birthday : 12/07/1999
Đến từ : Thế giới của sự vô thức

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 787
Xu : 1637
Điểm : 37
Chòm sao : Cancer
Giới tính : Nữ
Birthday : 12/07/1999
Đến từ : Thế giới của sự vô thức
Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: (One short) The words i don't want to hear



Nguồn: conankun.yourme.net
T/g: Devil_tears and Angel_cute

The words i don't want to hear

Cuộn tròn mình trong chiếc mền vào ngày mùa đông,bên cửa sổ tuyết vẫn đang rơi như thể chẳng có chuyện gì sẽ xảy ra.

Nhắm đôi mắt em lại chỉ ngày hôm nay,
Như mọi khi em vẫn làm hằng ngày,chỉ giữ nó lại 1 lần nữa
Mỗi lần em nổi nóng,thật sự mỗi lần em như thế..
Anh xin lỗi…

Tại
sao hắn lại không thể hiểu cho tâm trạng của cô một chút nào hết,tại
sao lại bỏ rơi cô,lần trước cũng vậy,đã giữ được cánh tay của hắn và đã
quyết tâm không buông,nhưng tại sao,khi cô chỉ chợp mắt một chút thôi,mà
hắn đã rời khỏi cô?
Đã nói là tâm trạng của hắn cũng có thể giống của cô.Hắn làm cô phải trằn trọc suy nghĩ không thể không bình tĩnh được.
Phải làm sao để nói được cảm xúc của mình…khi chúng ta cứ rời xa nhau thế này…
Thì chuyện chúng ta sẽ chẳng bao giờ có hồi kết

---------------------------------------------------------------
Hơn 3 năm trước…..
“Nè
nè mấy cậu,xem hai vợ chồng nhà Kudo mới vào kìa,thân thiết ghê
chưa,…aha ha”Cậu bạn của Shinichi chọc họ,vẽ trên bảng cây dù và 2 cái
tên Ran và Shinichi
“Đâu,người ta chưa có cưới mà là vợ chồng gì,mới
có hôn ước thôi” Sonoko đứng lên hào hùng nói,vẻ mặt rất tự đắc khi thấy
2 ông bà “Kudo” nổi khùng với mình.
Đó là khởi đầu của một ngày,họ
không phải là lúc nào cũng cặp kè nhau,nhưng chỉ khi rảnh rỗi thì người
kia đã ở bên đối phương rồi,tuy đấu khẩu suốt ngày nhưng ai cũng có thể
nhận thấy sự thân thiết của họ không thể tách rời
Và kết thúc một
ngày,cũng là trên 1 con đường dài,họ cùng nhau sải bước,không ai là
không biết họ là 1 đôi,dù chưa 1 lần chính thức thừa nhận,nhưng rất ư là
nổi tiếng…
Trường Teitan-4PM
“Cạch”Sau khi đóng tủ lại,bỗng trước
mặt Shinichi là 1 lá thư đang xòe ra,hắn giật mình vô cùng.Song,nhìn kĩ
lại thì sau cánh tay đang đưa ra là một đôi mắt nhắm nghiền,là đàn
em,nhìn bộ đồng phục là có thể nhận ra,cô ấy lắp bắp…”S….enpai….Xin anh
….hãy ..hãy….nhận lấy…tình cảm …của…em”
Cũng đằng sau cánh tủ đó,1
bóng hình đang ngồi trên phiến ghế thay giày,có vẻ như đang chăm chú
nghe từng chút một,và như mọi khi,Shinichi sẽ gãi đầu và nói
-Thật
xin lỗi,anh không thể đáp trả lại tình cảm của em được-Hắn cố vẻ tự
nhiên để cô gái ấy không bật khóc,nhưng thật tệ,nghe hết câu là cô ấy đã
quay đầu chạy với khuôn mặt đầy nước mắt rồi
“Cạch” Cất đôi giày vải
vào trong tủ,cô đi ra tủ trước,hắn lại bơ như lần trước nữa rồi,tổng
cộng đây là cô thứ 81 đã tỏ tình với hắn,ko mấy ngạc nhiên vì chuyện
này,cô mỉm cười-Này,ko thể để cho người ta đi 1 cách yên bình được à
-Đâu biết được,con gái thật khó hiểu….>”<-Hắn ko phải tuýp người có thể làm vừa lòng con gái nên chịu thôi
-Cậu
phải thật lòng với ai đó chứ,ít nhất thì cũng đáp cho người ta ngọn
nghẽ-Ran quát hắn,con trai gì đâu mà chẳng dứt khoát gì hết
-Thật lòng….-Hắn liếc nhìn Ran khiến cô nàng cảm giác rợn người.
-Này,làm
gì mà nhìn ghê rợn thế,dẹp cậu đi,đi về lẹ lên,ngày mai là cậu phải thi
đá banh thử rồi đó-Ran ớn hắn quá nên vỗ vào lưng hắn 1 cái rồi kéo hắn
ra về.
Cùng làm nhiều thứ,cùng nói chuyện….Tất cả hình như đều có dây liên kết giữa hai người
Thật
ra cảm giác ấy có phải là yêu hay không thì không rõ được,chỉ cảm giác
rằng bên cô thật thoải mái,hắn nói mà không sợ có làm phiền hay
không,...Hơn nữa cô lại rất hiểu hắn,tuy tính tình bên ngoài hay giận dữ
nhưng bên trong lại rất mềm yếu,cô luôn chờ hắn mỗi khi hắn đến trễ,chỉ
là….hắn chưa bao giờ nhận ra rằng,cô trong mắt người khác…cũng là một
cô gái đáng mong ước.

Mỗi lần anh làm như vậy đối với em,thật sự anh không biết rằng
Nó sẽ đẩy anh rời khỏi em thêm 1 chút
Đừng khóc với gương mặt đầy nét buồn như thế nữa
Em không muốn thứ tình yêu này thêm 1 lần nào nữa


Hắn
đối xử với cô ra sao,hắn cũng không rõ sẽ làm cô buồn hay vui.Đơn giản
vì hắn không nói thẳng ra,mà cứ như chơi trò mèo đuổi chuột,những lời
thầm kín bị vùi lấp bởi những vụ án và hắn đã làm cho hắn ngày càng xa
rời cô thêm
Có lẽ đã nói được,chỉ tại vì lòng tự tôn,không dứt khoát của mình ….
Nên,khi tai nạn xảy ra,hắn mới cảm thấy,dường như mình đã mất đi toàn bộ lí trí.
Lần này,không phải vô tình,mà chính là hắn….đã đưa đẩy cô đến chỗ chết.
……………..
Ngày
của định mệnh,một cuộc chiến cam go giữa FBI và tổ chức áo đen,chú Akai
và hắn đã lập ra kế hoạch rất rõ ràng,nhưng hắn lại quên mất 1 điều
rằng,Ran vẫn chưa được an toàn,nên khi cô ấy biết được Conan-là hắn-đã
bỏ đi,cô đã tìm ra được,và trong phút cam go,không thể giải thích được
tại sao mình ở đây,với hình dạng là Shinichi khi cô ấy tràn đầy nước
mắt,trong một phút tâm trí phân tâm và 3 nhát súng đã đưa tiễn cô ấy lên
đường.
Từ ngày ấy Shinichi chỉ có 2 việc cần làm để sống-1 là phá án và 2-giam mình suốt trong căn phòng.
……
-----------------------------------------------------------------
1 năm sau đó…
Trời hôm nay rất ấm áp,khi những tia nắng đầu tiên chiếu rọi,Ran đã mở mắt ngay.
Ran
bật choàng khỏi chiếc giường êm ái,mở cửa sổ ra đón chào một ngày
mới,cô mỉm cười đi rửa mặt,thay đồ.Hôm nay là sinh nhật của Shinichi,hắn
đã 19 tuổi rồi,những lần trước đã không tổ chức sinh nhật cho hắn,nên
hôm nay cô muốn rủ hắn đi chơi cho thỏa thích
Vận trên mình một chiếc
áo đầm màu trắng như thiên thần,cô rảo bước trên đường mà ngày trước
hai đứa từng đi,cảm xúc như chưa bao giờ thay đổi.Đến căn biệt thự không
còn bụi bặm như trước,cô bất giác khẽ cười 1 cái,nhấn chuông.
1
cái,hắn vẫn chưa ra mở cửa,2 cái,cô thầm nghĩ,hắn vẫn còn ngủ sao,đến
cái thứ 3,hắn mới chạy ra cửa hét lên-Này,sáng sớm mà ai làm gì vậy?????
-…Tên Kudo kia-Ran cau mày-Đã ngủ dậy trễ còn chửi người ta á???
Shinichi
thẫn thờ khuôn mặt Ran,1 lúc sau,cô gõ vào đầu hắn rồi mắng tại sao hắn
đứng như trời trồng thì hắn mới choàng tỉnh lại,….
-Này,Shinichi,hôm nay chúng ta đi chơi nhé-Ran mỉm cười,ko đợi hắn trả lời,cô kéo hắn đi tuốt tới công viên Tropicaland
Cảm xúc như ngày hôm đó,cứ ồ ạt trào về,họ cùng nhau nói chuyện phấn khởi về các vụ án,rồi Holmes,…như thể chẳng có gì xảy ra.
-Á hhhhhhh-Nhưng cũng như cái ngày định mệnh xảy ra,tiếng hét thất thanh lại cất lên

Anh đang bào chữa cho mình với những từ em không muốn nghe đấy ư?
Anh chính là người mà em không nên gặp lần nào nữa
Là người mà em đáng lẽ không nên yêu chút nào

Như
mọi lần,ánh mắt của hắn lại chớp lóe sáng lên,rồi khi mọi người vây kín
nhau bàn tán về một thi thể,hắn có vẻ sốt ruột,nhưng khi quay lại thấy
Ran bên cạnh,hắn không thể rời bỏ cô được.Hắn đáng lẽ là người cô không
nên yêu,vì yêu hắn cô luôn phải chờ đợi,cũng không phải là người cô nên
gặp,vì khi bên cạnh hắn cô luôn gặp rắc rối,nhưng mà,nhưng mà….
-Này,còn chờ ở đó làm gì nữa,mau đến chỗ đó xem-Ran không chút do dự nói với hắn,hắn trầm ngâm 1 chút rồi cất tiếng
-Đợi 1 chút nhé Ran-Và không ngoài dự đoán,anh lại nói với cô những từ đó.
-Ko,lần này tớ sẽ đi theo cùng cậu.-Ran giữ lấy tay áo của Shinichi.
Lần
trước,không phải chỉ một lần,mà là rất nhiều lần,hắn đã để cô lại một
mình,phải để cô nghi ngờ,rồi rơi nước mắt,lần này,…lương tâm hắn mách
bảo,nếu rời khỏi cô,hắn sẽ lại đau khổ.
Lúc có Ran bên cạnh,hắn tập
trung hơn rất nhiều,vụ án đã kết thúc rất nhanh.Nạn nhân là em vợ của
hung thủ,vì hung thủ có tình ý với cô ấy,nhưng bị cô ấy bị cự tuyệt,nên
trong lúc đi thuyền vào hang động,hắn đã lợi dụng bóng tối và dùng dao
giết chết cô ấy rồi phi tang chứng cứ.Nhưng với suy luận sắc sảo của
Shinichi,hắn đã bị vạch trần bởi một mẩu móng tay của cô ấy trong lúc cự
tuyệt đã đứt và rơi vào túi áo của hắn ta nên lúc hắn ta lấy cây bút từ
túi,Shinichi đã thấy lạ khi hắn chảy máu.
-Chỉ vì cô ta đã nói yêu tôi trước-Trong tiếng còi xe cảnh sát,tiếng của tên thủ phạm vẫn còn dai dẳng
Chỉ vì những lời nói mà không nên nói ra…..
Ran
quay đầu chạy,Shinichi vừa xin lỗi cảnh sát về chuyện tạm gác hôm nay
về đồn lấy lời khai xong quay đầu lại chẳng thấy Ran,hắn cuống cuồng đi
tìm.Nếu không tìm được Ran,hắn sẽ hối hận thêm 1 lần nữa,….hắn nhất định
phải tìm được vì hôm nay là thời hạn cuối của hắn.
Ở đài phun nước,Ran đang đứng ở đó,hắn thở hồng hộc vươn tay ra định chạm vào thì cô ấy-Đừng đụng vào,đứng yên đó!
-…....-Ran không nói gì cả,cứ đứng đó lặng lẽ,Shinichi cũng không nói gì,cả hai đều yên lặng thật lâu
3,2,1……………Vụt
Nước từ 4 phía cùng bắn lên,dưới ánh đèn buổi tối,cảnh vật càng thêm
huyền ảo.Lúc này,Ran mới quay đầu lại,đưa cho Shinichi 1 gói quà-Chúc
mừng sinh nhật cậu,Shinichi!
Ran đang mỉm cười,với khuôn mặt thật
quen thuộc,Shinichi từ từ run rấy đưa tay lại gần,đón lấy gói quà đó.Hắn
không mở ra,mà cất vào túi,rồi từ từ tiến lại ôm chặt lấy Ran,nói rất
khẽ,lơ là 1 chút là không nghe được “Tại sao hôm ấy cậu lại đến?”
---------------------------------------------------------------
Trước đây,có 1 hôm cả lớp cùng bày trò
-Này,chúng ta chơi trò tìm cô dâu tương lai đi?-1 cậu bạn đứng lên khởi xứng
-Là sao???-Cả đám con gái cùng háo hức
-Hôm
trước đám cưới của chú tớ có trò này đó,chú rể phải bịt mắt và cầm tay
các cô gái đoán xem tay nào là của cô dâu.Hay giờ chúng ta chơi đi,oẳn
tù tì xem ai thua thì bị bịt mắt
-Được đó,thử đi-Cả đám cùng đồng ý reo hò

kết quả là chàng Shinichi là người thua.Ha ha dĩ nhiên là cả đám chọn
Ran là cô dâu rồi.Ban đầu cả 2 cũng phản đối kịch liệt nhưng khi Sonoko
nói đỡ cho 1 câu-Cả 2 là bạn thanh mai trúc mã nên kiểu nào cũng đoán ra
thôi-nên họ mới chịu im lặng nhập cuộc
Nhưng quả là bất ngờ khi
Shinichi lại nắm tay cô gái khác, trật hoàn toàn.Đã thế hắn còn nói vì
tay con gái đứa nào cũng giống đứa nào cả làm sao mà biết được
Lúc đó,hắn vẫn chưa biết rằng tay cô ấy khác thế nào,và tình cảm bản thân ra sao cả.
Đến
khi Ran mất,trong 1 lần bị xây xát,Sonoko đã băng bó cho hắn,hắn mới
rùng mình đẩy ra,khuôn mặt thẫn thờ…..vì bây giờ,hắn mới thật sự thấy
rằng,bàn tay của cô ấy,rất khác.
Ko phải là mảnh,cũng không phải khác
nhau về độ dài,hơi ấm,không phải khác nhau ở những cái đó,chỉ đơn giản
là nó rất khác….Chỉ có thể nhận ra được sau khi đã mất đi cô ấy sao?Nếu
đổi lại bây giờ,hắn tuyệt đối sẽ nhận ra,không chỉ cánh tay,mà cả khuôn
mặt,cả mái tóc,cả thân hình của cô ấy.Chỉ cần chạm nhẹ là hắn sẽ cảm
nhận được,không cần phải nhìn,hắn bây giờ hoàn toàn nhận ra một điều-Con
gái nhìn ai cũng giống ai,nhưng Ran thì hoàn toàn khác với tất cả các
cô gái đó.

hật sự rằng em vẫn không biết anh?
Thật sự rằng em vẫn không biết anh yêu em đến nhường nào?
Anh thật sự không thể sống thiếu em
Anh chỉ cần có em
1 lần nữa,lại 1 lần nữa (hãy trở lại bên anh)
Nếu em chỉ cần cho anh thêm 1 cơ hội nữa


Hắn
nhận ra rằng rất muốn gặp cô ấy,nghe giọng nói của cô ấy,rất muốn đi
cùng cô ấy,nói chuyện hoặc thậm chí cãi nhau,muốn thấy nhiều vẻ mặt của
cô ấy,muốn nói rằng rất yêu Ran,điều mà trước đây không hề nhận ra hoặc
không thể thổ lộ.
Bằng cách nào cũng được,hắn muốn nhìn lại cô ấy,và
bây giờ,khi ôm cô ấy trong tay,hắn luôn bần bật run sợ cô ấy sẽ chạy
mất,cơ thể ớn lạnh lên từng hồi,siết chặt cô ấy như thể muốn hòa cô ấy
vào mình
Nước mắt của Ran lại tuôn rơi,không biết tại sao,cô khóc,nước mắt cứ rơi mãi,cô không ôm lại vì tay đã cứng đờ

Anh luôn đùa cợt em với những từ kiểu cách ấy
Mỗi lần như thế,trái tim em lại đau đớn.
Chúng ta thể tiến bước được nữa rồi
Em không muốn phải bật khóc nữa đâu,không~

Shinichi
mà cô biết luôn rất mạnh mẽ,nhưng đôi khi lại làm cô phải đau lòng.Như
lúc nhỏ,hắn vì ngại bạn bè mà bắt cô gọi là Kudo,lớn lên thì hắn bỏ
đi,hay đến trễ luôn làm cô lo lắng,cô thỉnh thoảng phải bật khóc vì
hắn,đó là những giọt nước mắt đau khổ
Nhưng lúc này,lúc này đây,1 cảm xúc khó tả,cô hạnh phúc,cô khóc vì hạnh phúc quá ngắn ngủi này
-Nói gì đi,Ran,hãy làm gì đi chứ,trả lời tớ đi!!!-Shinichi đau khổ ôm lấy Ran
-Aieru-Ran ôm đáp lại Shinichi-Thật nhiều,nhiều đến nỗi không thể tả bằng lời….

Anh không muốn để mất em
Anh chỉ biết đây là điều duy nhất anh có thể nói
Bây giờ chúng ta đang nói những từ mà đối phương không hề muốn nghe thêm lần nữa

Thật
sự hắn không muốn nghe từ Aieru chút nào,vì khi nghe nó,lần đầu cũng
như lần cuối cùng,người con gái mà hắn yêu sẽ không còn bên cạnh hắn
thêm lần nào nữa.

Anh đang bào chữa cho mình với những từ em không muốn nghe đấy ư?
Anh chính là người mà em không nên gặp lần nào nữa
Là người mà em đáng lẽ không nên yêu chút nào

Không
nên yêu,nhưng vẫn không thể tránh khỏi mũi tên của thần Cupid,Shinichi
không biết sau này có phải hối hận hay không,nhưng hắn biết hắn sẽ không
hối hận vì đã giữ Ran lúc này.
Sau đó,Ran tan biến đi mất,bầu trời
đêm vẫn tĩnh mịch,mọi người đi qua lại xung quanh,bãi cỏ họ đang đứng,có
rất nhiều đom đóm,chói sáng.Tất cả chúng đều từ từ bay lên bầu trời
xanh thẳm.Mọi thứ sao đẹp quá,nước mắt hắn rơi ra,ướt cả túi áo đang
chứa món quà cô ấy tặng cho.
………………..Rất lâu sau đó
“Kìa,cậu có
thấy anh Shinichi không???Hôm nay anh ấy lại xuất hiện trên TV nữa
đó.Anh ấy rất đẹp trai,nhưng mà nghe nói anh ấy ở giá luôn đúng
không,sao tiếc thế???”

“Shinichi-sama thật là đáng thương,anh ấy
muốn tiếp tục ước mơ của bạn gái là vô địch toàn quốc Karate nên đã bắt
đầu tham gia giải đấu đó.Mình luôn ủng hộ anh ấy,5ting!”
“Không biết trước khi thi đấu thì anh ấy đi đâu nhỉ?”1 cô gái mới gia nhập SF hỏi
“Ngốc
ạ,đương nhiên là đi thăm bạn gái của anh ấy chứ đi đâu???”Cô gái bị cơn
tức giận của các senpai bùng nổ hét lên (tội nghiệp T0T)
Trên cánh
đồng hoang vu bất tận,chàng thiếu niên ngồi xuống một ngôi mộ có di ảnh
rất đẹp,cô gái với nụ cười hạnh phúc.Người thiếu niên để một bó hoa lan
trắng và một chiếc nhẫn trên ấy.Gió mơn man thổi qua,những tán cây mỉm
cười hạnh phúc
Trên ngón tay áp út bên trái của cậu ta cũng là 1
chiếc nhẫn,chiếc nhẫn kết nối mãi mãi giữa hai trái tim(Mọi người ai
cũng biết là ngón áp út bên trái có động mạch dẫn đến <3 mà phải khô ^
^)
The end

Tài sản
CLick Vào Xem Tài Sản Của Amura_Rinko







(One short) The words i don't want to hear Collap11Trả lời nhanh
Trang 1 trong tổng số 1 trang