•·.·´¯`·.·• ( Crazy Night - Fan Angel Ran ) •·.·´¯`·.·•
Chào mừng bạn đến với Crazy Night - Fan Angel Ran
Hãy cùng thỏa mình đến với chúng tôi và nổi loạn theo phong cách của bạn =))
•·.·´¯`·.·• ( Crazy Night - Fan Angel Ran ) •·.·´¯`·.·•
Chào mừng bạn đến với Crazy Night - Fan Angel Ran
Hãy cùng thỏa mình đến với chúng tôi và nổi loạn theo phong cách của bạn =))


Một thế giới không có bất cứ khoảng cách dành cho fan's Ran . Tham gia để góp vui cho Crazy Night
 
Trang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

|

[OneShot] Ngày họp lớp tuyệt vời

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Fri Jul 06, 2012 8:25 pm
Amura_Rinko

Administrators
Amura_Rinko
Administrators

http://crazy-night.forum-pro.net
Tổng số bài gửi : 787
Xu : 1637
Điểm : 37
Chòm sao : Cancer
Giới tính : Nữ Birthday : 12/07/1999
Đến từ : Thế giới của sự vô thức

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 787
Xu : 1637
Điểm : 37
Chòm sao : Cancer
Giới tính : Nữ
Birthday : 12/07/1999
Đến từ : Thế giới của sự vô thức
Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: [OneShot] Ngày họp lớp tuyệt vời



Author: moon
Fic title: Ngày họp lớp tuyệt vời
Disclaimer: Nhân vật không thuộc về tớ nhưng toàn quyền tớ sử dụng trong fic
Genres: tình cảm
Summary: Ran và Shinichi đã yêu nhau, vào ngày họp lớp, anh trở về...

*****

Hôm
nay là ngày họp lớp, tất cả học sinh lớp 11B trường Teitan sẽ họp mặt
đầy đủ rồi cùng nhau đi ăn tối. Ai ai cũng hứa là sẽ đến. Chỉ có mình
anh...
- Shin-i-chi...Anh đâu rồi?
Tiếng thì thầm một mình của Ran
đang vang lên nhỏ nhẹ. Cô lại nhớ Shin, nước mắt đọng trên khóe mắt cô,
những giọt nước mắt chan chứa nỗi yêu thương...Cô mong sao ngày mai anh
ấy sẽ đến.

"Tút...tút...tút" "Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được..."

Ran
nhẹ cụp điện thoại, thất vọng. Tại sao anh ấy không nghe máy? Tại sao
không gọi điện cho mình chứ? Đồ ngốc? Những câu hỏi tràn trề trong tâm
trí Ran, vẫn là nơi đó, nơi bóng tối bao quanh nhưng vẫn sáng chói bởi
ánh trăng ngoài cửa sổ. Căn phòng chìm trong sự im lặng... dù tiếng khóc
của Ran đã vang lên tự lúc nào?..
Ngoài cửa, vẫn là ai đó... vẫn đau buồn... khi nhìn Ran khóc...
***Tại nhà bác Agasa...***
- Shinichi? Cháu ở đây làm gì vậy?
Conan không nói gì cả, cứ ngồi im lặng, vẻ buồn bã. Chợt một giọng nói quen thuộc chứa đựng sự lạnh lùng vang lên:
- Cậu chỉ là một kẻ trốn tránh thôi! Muốn gặp cô ấy thì hãy đến đi! Tớ sẽ cho cậu...
Chợt Conan ngẩng lên ngắt lời Haibara:
- Không được! Tớ không thể đến đó!
- Tại sao? - Haibara tò mò.
- Nếu tớ xuất hiện... Ran sẽ lại giữ tớ lại... đến khi tớ phải ra đi... thì... cô ấy sẽ lại khóc mất! Tớ.. không muốn...
- Còn hơn là để cô ấy lúc nào cũng nhớ cậu như vậy! Cậu gặp cô... sẽ giúp cô vui hơn!
Cả
Haibara, cả tiến sĩ Agasa đều nhìn Conan và im lặng, sự im lặng bao
trùm cả căn phòng, không gì có thể hơn được nữa. Conan lại ngồi, cúi mặt
xuống, buồn bã...
***Ngày họp lớp đã đến...***
Tất cả mọi người, ai ai cũng đến đông đủ. Chỉ vắng mặt mỗi anh...
Ran
nhìn xung quanh, có lẽ cô vẫn hy vọng anh sẽ đến một cách bất ngờ.
Nhưng... càng hy vọng lại càng thất vọng... anh ấy thực sự không có ở
đây.
Ran lặng lẽ nở một nụ cười buồn... cô vô cùng nhớ Shin nhưng lại không thể làm gì ngoài... chờ đợi...
- Đi nào Ran! Chúng ta ra công viên với cả lớp thôi nào! Ôi... tên đó không thèm đến sao?
- Ừ... thôi, đi thôi Sonoko!
Rồi, cô bạn kéo Ran đi luôn. Ran vẫn ngoảnh đầu lại, cô vẫn mong anh ấy sẽ ở sau mình ngay lúc đó.
Đang lúc đã chạy xa trường học một quãng, Ran sắp ngoảnh đầu lên phía trước thì...
Ai đó, ai đó đang đuổi theo Ran. Bình thường, sẽ là một cậu bé đeo kính dễ thương chạy theo, nhưng lần này... là anh ấy...
-
Ha... tệ thật... mình nhớ Shin đến nỗi tưởng tượng ra sao? - Ran vừa
nghĩ vừa nhìn cái hình bóng anh mà cô nghĩ là tưởng tượng ra trong khi
Sonoko vẫn kéo đi.
- Ran!
Hả? Không thể nào! Đó thật sự là Shin sao?
Ran
bỗng đứng lại làm Sonoko giật mình, cô dụi mắt, hình bóng Shin ngày một
gần hơn, và... anh đến bên cô. Lúc này, Sonoko cũng rút.
- Thật... sự là anh sao? Shinichi?
Ran vừa mừng vừa ngạc nhiên và sắp khóc.
- Ừ! Nghe nói hôm nay họp lớp. Anh biết là em sẽ khóc mà!
Ran
ôm chầm lấy Shin, không gì có thể tả được nỗi hạnh phúc của cô lúc này.
Ôm Shin một hồi lâu, cô mới quay sang cáu gắt, và tung thêm vài cú
karate:
- Shinichi ngốc! Tại sao anh không gọi điện cho em chứ? Ngốc ngốc?
Shin
nhanh nhẹn nắm lấy bàn tay đang liên tiếp tung trưởng karate của Ran,
kéo cô lại gần và... đặt một nụ hôn lên trán cô. Ran đỏ mặt tía tai, vừa
vui vừa ngại.
- Hôm nay anh về... chỉ muốn gặp em! Tối nay, anh sẽ đi phá án tiếp!
Nghe câu nói này, Ran man mác buồn, nhưng rồi cô nhìn Shin và cười thật tươi:
- Không sao! Em sẽ đợi anh nhé! Ngốc?
Shin không trả lời, chỉ nắm tay Ran và đi.
"Đúng là ngốc mà. Em chỉ cười cho anh đỡ lo thôi!" Ran nhìn Shin dịu dàng. Nghĩ thầm.
Quả thực tối hôm đó thật vui, nhưng niềm vui đã vụt tắt khi Shin biến mất chỉ trong chốc lát. Nhưng... cậu bé đó lại xuất hiện.
- Co...conan? Ha... lại thế nữa rồi! Anh ấy lại đi rồi đúng không?
- Vâng... nhưng anh Shinichi bảo anh ấy sẽ quay lại vào một ngày nào đó! Nên...
- Chị biết mà!

Nói
rồi, Ran lại nắm tay Conan và vui vẻ đi. Trời đã tối. Bầu trời đêm đầy
sao trăng như một tấm vải lấp lánh kim tuyến phủ cả trái đất. Ran mỉm
cười nhẹ nhàng ngước lên nhìn vầng trăng có in hình ảnh anh: "Tất nhiên
rồi, anh phải quay về bên em chứ. Ít ra.. đó là điều em mong ước!"
Hai hình bóng một nhỏ một to đang nắm tay nhau đi trong đêm.
"Xin lỗi em! Ran! Nhưng anh sẽ trao cho em nụ hôn thật sự khi anh trở về..."

The end.

Tài sản
CLick Vào Xem Tài Sản Của Amura_Rinko







[OneShot] Ngày họp lớp tuyệt vời  Collap11Trả lời nhanh
Trang 1 trong tổng số 1 trang